Edit: kaylee
"Có thể ăn thịt sao?"
Bàng Nhiên chớp mắt, tội nghiệp hỏi.
"Có thể," Khóe miệng của Cố Nhược Vân hơi hơi run rẩy một chút: "Ngươi có thể ăn thịt, nhưng mà không thể quá mức tham ăn! Sau đó căn cứ phương pháp của ta, trong vòng ba tháng, ta có thể làm cho ngươi gầy xuống."
Lập tức, trong đôi mắt bị chen lấn không nhìn thấy rõ của mập mạp hiện lên một tia sáng, kích động đến mức cả khuôn mặt đều đỏ bừng: "Thật sự? Ta thật sự không cần ăn rau xanh không cần bị đánh có thể giảm xuống? Nữ thần, ngươi quả nhiên là nữ thần của ta, ta yêu ngươi chết mất."
Phanh!
Bàng Nhiên đánh về phía Cố Nhược Vân, muốn mở ra hai tay hung hăng ôm nàng một cái.
Nhưng mà…….....
Nhìn quái vật lớn đánh tới phía bản thân kia, Cố Nhược Vân không hề nghĩ ngợi đã đạp đi ra ngoài, lập tức, thân thể mập mạp kia giống như một đường thẳng bay ra khỏi ghế lô, thật trùng hợp đánh trúng một người đi đường đi ngang qua, trực tiếp ép người nọ tới miệng sùi bọt mép, hai mắt mơ màng.
Người đi ngang qua kia thật đúng là bi kịch, bản thân chỉ là đến ăn một bữa cơm mà thôi, liền mạc danh kỳ diệu (không hiểu ra sao) bị một ngọn núi lớn đè ép, nhất là, mông của ngọn núi lớn kia ngồi ở trên mặt của hắn, ghê tởm làm hắn thiếu chút nữa phun ra cơm ăn từ tối hôm qua.
"Này, ngượng ngùng, bổn hoàng tử không phải cố ý."
Bàng Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798102/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.