Edit: kaylee 
La Tướng Quân hừ một tiếng, ở trong Thanh Long Quốc ai chẳng biết nói bảo bối hắn yêu nhất chính là nữ nhi của mình? Gia gia của Lăng Ngọc thiếu chút nữa giết tâm can bảo bối của hắn, hắn còn ở loại thời điểm mấu chốt này cứu nàng? Vậy hắn xác định vững chắc là kẻ đần độn! 
"Âm nhi, xem ra nơi này không có chuyện gì, chúng ta đi." 
Nghe được lời nói của La Tướng Quân, ánh mắt của La Âm dừng ở phía trên khuôn mặt thanh tú của Cố Nhược Vân, nàng cầm tay của thiếu nữ, nói: "Nơi này xem ra không có chuyện gì, ta và phụ thân về Tướng Quân phủ trước, nếu quả thật có tình huống gì ngươi nhớ đi tìm chúng ta." 
"Cám ơn." 
Cố Nhược Vân không nói thêm gì, nhưng mà, tất cả cảm động đều hòa trong hai chữ này. 
Lúc này đây, La gia vì nàng xem như là địch với cường giả đại lục! Tương đương là bất cứ giá nào, cho nên tình này ý này nàng nhớ kỹ....... 
Người dệt hoa trên gấm (*) cũng không hiếm lạ, nhưng mà, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi (**) cũng là ít lại càng ít….... 
(*) dệt hoa trên gấm: ví với việc làm cho sự vật càng đẹp hơn 
(**) đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi: (ví với việc giúp đỡ vật chất cho người khác, khi họ đang cần 
"Phụ thân," La Âm mỉm cười đi tới chỗ La Tướng Quân: "Chúng ta về nhà đi." 
"Được!" La Tướng Quân vung bàn tay to lên, lớn tiếng quát: "Lăng gia Lăng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2797879/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.