Edit: kaylee
Võ Vương?
Giống như là tình thiên phích lịch (sét đánh giữa trời quang),Lăng Ngọc chưa kịp hoàn hồn lại sững sờ lần nữa, nàng chớp mắt, lần đầu tiên hoài nghi thính lực (năng lực nghe) của bản thân xuất hiện vấn đề.........
Dư lão là cường giả thực lực Võ Vương?
Vậy vì sao nàng lại chưa từng nghe nói qua? Hơn nữa, cường giả Võ Vương thông thường chỉ có địa phương kia mới có thể có được, cho dù Thanh Long Quốc thực lực không yếu, nhưng cũng sẽ không thể xuất hiện loại người có thực lực này!
"Tái... Tái tiên sinh, ngài nói hắn là Võ Vương?"
Lăng Ngọc hung hăng nuốt nước miếng, cứng ngắc quay đầu nhìn về phía Dư lão.
Nam tử mặc áo bào đen không nói gì, ánh mắt u ám khủng bố, giống như rắn độc.
"Lão già kia, ngươi một người vừa đột phá Võ Vương là không cách nào chiến thắng lão phu. Nhưng mà, lão phu cũng không muốn chiến đấu với ngươi, ngươi tránh ra! Chờ sau khi lão phu giết nữ tử kia thì ta sẽ rời đi nơi này."
Dư lão cười lạnh một tiếng: "Nàng đã là người của Bách Thảo Đường ta, ta sẽ không để cho người ta động nàng một phân một hào (*)? Muốn giết nàng? Có thể, ngươi trước hết bước qua thi thể của lão phu đi!"
(*) một phân một hào: ở đây, “phân” và “hào” là đơn vị đo; “phân” là một phần mười (của một đơn vị đo lường nào đó); “hào” là một phần nghìn, mi-li (của một số đơn vị đo lường). Câu nói ý chỉ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2797871/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.