Edit: kaylee
Dù sao thì ai không có lúc bệnh bộc phát nặng?
Nhưng Quỷ Y này làm việc quái đản, không thu đồ đệ, lúc chữa trị cho người càng không thích có người xem, nếu chọc giận nàng, mặc kệ ra giá tiền cao bao nhiêu nàng cũng không chữa! Càng là không gia nhập thế lực gì.
Cố Nhược Vân nở nụ cười: "Thì ra đường đường Quỷ Y cũng chỉ là người biết một chút lông gà vỏ tỏi, ta vốn còn tưởng rằng có bao nhiêu bản lãnh, không nghĩ tới chỉ là thế nhân khoác lác quá lợi hại, cho dù ngươi muốn nhận ta làm đồ đệ, ta cũng sẽ không nguyện ý."
"Phanh!"
Quỷ Y đột nhiên vỗ bàn đứng lên, vết sẹo trên mặt vặn vẹo vào nhau, dữ tợn khủng bố: "Con nhóc, ngươi thật to gan! Cũng dám trào phúng y thuật của ta? Lúc Quỷ Y ta công thành danh toại, ngươi còn không biết đang làm gì!"
"Hả? Phải không?" Cố Nhược Vân nhíu mày cười nói: "Ngươi đã lợi hại như vậy, vì sao ngay cả vết sẹo trên mặt ngươi cũng chữa không được?"
Vết sẹo trên mặt Quỷ Y, là đau nhục trong cuộc đời nàng, hiện giờ nghĩ đến vẫn không ngừng lo lắng như cũ, nhưng khi đó y thuật của nàng còn yếu kém, có thể chữa hết nọc độc cảm nhiễm trên miệng vết thương, nhưng không cách nào khôi phục dung mạo ban đầu, hiện giờ ngay cả y thuật tinh tiến không ít, cũng đã trôi qua lâu như vậy, miệng vết thương đều biến chất, nàng kia còn có thể tiêu trừ được?
Cho nên, khi miệng vết thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2797834/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.