Edit: kaylee
Rốt cục Cố Nhược Vân cũng phục hồi tinh thần lại, trong nháy mắt nói: "Ngươi đang nói cái gì? Vì sao ta phải tức giận? Nhưng mà, tiểu Dạ, ta không nghĩ tới sau khi ngươi mất trí nhớ cũng sẽ có lực lượng mạnh mẽ như vậy, có thể trong nháy mắt giết Lăng Nghị."
Thiên Bắc Dạ dè dặt cẩn trọng nhìn về phía Cố Nhược Vân: "Tiểu Vân, ngươi... Không có giận ta?"
"Vì sao ta phải giận ngươi?" Ánh mắt của Cố Nhược Vân có chút không hiểu, nghi hoặc hỏi.
Giống như là từ địa ngục lên tới thiên đường, Thiên Bắc Dạ hưng phấn ôm chặt lấy Cố Nhược Vân, gắt gao ôm nàng vào trong lòng.
Như gặp điện giật, Cố Nhược Vân ngốc ở tại chỗ.
Nói thật, đối với Thiên Bắc Dạ, nàng có một loại cảm tình khó hiểu, ngay cả chính nàng cũng không biết vì sao, giống như thật tin tưởng hắn sẽ không thương hại bản thân, loại tín nhiệm này cũng là đến mạc danh kỳ diệu (không hiểu ra sao, không giải thích được),ngay cả bản thân Cố Nhược Vân cũng không rõ ràng.
Nhưng mà, ôm ấp này lại làm nàng trợn tròn mắt, từ lúc quen biết đến nay, tiểu Dạ chưa từng có qua hành động ái muội như vậy.
"Tiểu Vân, cám ơn ngươi, vừa rồi ta nghĩ đến ngươi là vì ta rất tàn nhẫn mà tức giận, cho nên ta thật sợ hãi, sợ hãi ngươi không để ý ta," Thiên Bắc Dạ gắt gao ôm Cố Nhược Vân, tiếp tục nói, "Tiểu Vân, về sau ta sẽ không lại để cho ngươi bị thương, ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2797811/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.