Cuối cùng sau những dồn nén giữa hậu cung và ở ngoài Hoa gia chủ đã không chờ được nữa.
Phía bên Sở quốc đã đưa ra rất nhiều dụ hoặc nói rằng nếu ông thành công hành thích hoàng thượng đưa đại hoàng tử lên ngôi lúc đó ông sẽ là phò chính.
Sở quốc hứa sẽ cho ông mượn binh quyền để đàn áp giúp ông thuận lợi giết hết hoàng tự của Triệu gia và đưa ông lên ngôi hoàng đế.
Sở quốc không đòi hỏi gì nhiều chỉ cần Thục quốc trở thành nước chư hầu của Sở quốc và hàng năm nạp cống phẩm đầy đủ là được.
Nghe những lời dụ hoặc trên Hoa Vô Trần đã dần lung lay, lúc trước ông không muốn mượn thế lực của Sở quốc muốn một mình không chế thế cục.
Nhưng ông không ngờ cháu ngoại trai, quân cờ hữu dụng của ông lại bị hoàng thượng tẩy não mất, bây giờ cứ mỗi lần ông ta muốn gặp đại hoàng tử đều tránh né.
Vậy là bao nhiêu công sức của ông ta trước giờ đều xuống sông xuống biển hết.
Nữ nhi thì vô dụng không giúp gì được cho ông, bây giờ còn bị hoàng thượng giam lỏng thật sự là không coi Hoa gia ra gì mà.
Ông ta tính toán hiện giờ so với binh lực bây giờ, đội thích khách được ông ta bồi dưỡng cộng thêm người của Sở quốc ông ta đã có khoảng năm nghìn người.
Bây giờ chỉ lừa dẫn dụ Hạ Lan tướng quân mang quân đội rời kinh thì ông ta có thể làm chủ được kinh thành.
Đội Cẩm vệ quân bảo vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-phi-phuc-sung/3431764/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.