Ẩn Dương chỉ nhìn thấy bóng dáng mặc áo choàng lao thoăn thoắt về phía trước mà cảm thấy lo lắng, tim Y như bị ai bóp nghẹt lại, Y không tin một côn gái nhỏ nhắn như thế vậy mà lúc nguy cấp lại cương quyết và liều lĩnh đến như vậy.
Y không yên tâm về nàng, liền gạt hai người A Hoa và A Nhược ra tiến về phía trước để cứu nàng.
Nhưng vừa đúng lúc Lâm đội trưởng đi lên và khẩn thiết nói:
"Hoàng thượng người không thể quay lại được, sát thủ rất nhiều, bọn chúng vô cùng liều lĩnh, bây giờ hoàng thượng phải an toàn mới được, thuộc hạ đã phát tín hiệu ám vệ trên bờ sẽ rất nhanh chóng đến đây, nương nương đã tạo cơ hội và thời gian cho người đừng để nương nương hi sinh vô ích ".
Nghe đến hai từ hi sinh tim hoàng thượng như thắt lại, mắt Y đỏ au nói:
"Ta phải quay lại, không ai được cản ta, nàng không thể chết được ".
Đội trưởng bất đắc dĩ vội nói:
"Hoàng thượng hãy lên thuyền đi, người không hiểu địa hình ở đây không thể tìm được nương nương đâu, thuộc hạ xin hứa sẽ tìm được nương nương quay trở về, xin hoàng thượng lên thuyền tránh chậm trễ ".
Ẩn Dương là người thông minh, sao Y không hiểu lời hắn nói là gì kia chứ, cuối cùng Y quyết định xuống thuyền nhưng không quên dặn dò thật kỹ:
"Hãy nhớ tìm được nàng ấy cho trẫm, phải bằng mọi cách nhớ chưa ".
Lâm đội trưởng vội cúi đầu rồi chạy theo hướng Cẩm Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-phi-phuc-sung/3418484/chuong-42.html