Hoàng hậu từ từ bước ra đúng lúc các phi tần đang xì xào bàn tán, khi mọi người nhìn thấy hoàng hậu thì lập tức yên lặng và đứng lên đồng thanh hô:
"Thỉnh an hoàng hậu nương nương ".
Hoàng hậu mỉm cười rồi vẫy tay cho mọi người ngôi xuống, bà quan sát xung quanh rồi mỉm cười nói:
"Tĩnh phi hôm nay muội trang điểm thật đẹp, đúng là tuổi trẻ có khác có thể mặc được những mầu sắc nổi bật, có lẽ ta đã già mất rồi ".
Cẩm Tĩnh cười duyên nói:
"Hoàng hậu chỉ chọc thần thiếp, người còn trẻ trung xinh đẹp lắm, thần thiếp đâu dám so sánh cùng với người chứ ".
Mấy phi tần đêu nhao nhao lên hưởng ứng nói:
"Chỉ có hoàng hậu mới nổi bật nhất thôi ".
Tuy đó chỉ là lời nói nịnh bợ nhưng hoàng hậu cũng cảm thấy vui vẻ, buổi thỉnh an hôm nay có vẻ nhẹ nhàng hơn mấy hôm trước.
Lúc trên đường về A Huệ liền hỏi nàng:
"Sao nô tỳ cảm thấy hoàng hậu hôm nay có vẻ rất khác lạ mà vẫn không hiểu khác ở đâu ".
Cẩm Tĩnh gật đầu về sự nhanh nhậy của A Huệ liền mỉm cười nói:
"Đừng nhìn hoàng hậu mỉm cười nhẹ nhàng như vậy mà lầm, bà ta đều chơi tâm kế đó, có thể lại dùng phương pháp khác để hại người chăng, ngươi còn nhớ lần ta ngã xuống hồ nước chứ ".
A Huệ liền nhanh chóng gật đầu nói:
"Nô tỳ làm sao mà quên được, lúc đó nô tỳ đã sợ hãi biết bao cũng may là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-phi-phuc-sung/3418472/chuong-30.html