Lúc này ả Quý Tần làm gì phân biệt được chuyện gì nữa, liền đưa tay muốn túm lấy tóc của nàng, nhưng ả ta không biết rằng phía sau Cẩm Tĩnh là hồ nước.
Thuận theo tầm mắt thì nhìn từ đằng sau giống như Quý Tần đang bóp lấy cổ nàng.
Cẩm Tĩnh mỉm cười tiến nhẹ lên một bước cầm lấy tay Quý Tần và làm giống như ả ta đang đẩy nàng, Cẩm Tĩnh rơi xuống hồ nước trong sự ngỡ ngàng của mọi người.
Lúc này ả Quý Tần kia thì đang ngạo mạn sung sướng, còn Cẩm Tĩnh thì đang dẫy dụa kêu cứu.
Đăng sau một tiếng hét lên tức giận, các ngươi đnag làm trò gì đấy, thoáng thấy bóng mỹ nhân đang ngoi ngóp dưới nước, hoàng thượng không suy nghĩ liền nhảy xuống cứu nàng lên.
Cho dù hoàng thượng chán ghét nàng như thế nào nhưng một khi nàng vẫn là nữ nhi của Hạ Lan tướng quân thì Y không thể làm ngơ, mà mấy ngày nay theo ám vệ báo về Y đã có chút đồng cảm với nàng.
Lúc này A Bích và A Huệ mới lấy lại tinh thần hét lên, còn Quý Tần thì chân đã mềm nhũn khi thấy bóng dáng quen thuộc kia nhảy xuống dưới hồ, đó không phải là hoàng thương hay sao.
Chân tay ả nãy giờ đã run lẩy bẩy rồi, ả lúc này hơn ai hết cầu mong nàng không sao, nếu không hoàng thượng trách tội xuống ả ta chỉ có chết.
Lúc này Cẩm Tĩnh uống rất nhiều nước, đã mất đi chi giác không còn biết gì nữa, hoàng thượng đưa nàng lên thấy khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-phi-phuc-sung/3418452/chuong-10.html