Mặc Như tát cho bà ta một cái, tiếng bốp vang vọng. Dù đang ở ngoài sân nhưng nếu đứng ở trong bán kính năm mét vẫn có thể nghe rõ.
Vừa lúc đó Viên Hân vừa đi lấy thuốc bước vào đụng phải Trần ma ma khiến bà ta té ngửa, bà ta vốn đang nổi giận đùng đùng va phải Viên Hân lại càng tức giận.
Nhìn cũng hiểu sắp có bão, nên Viên Hân có chút căng thẳng. Thật là không khiến người khác bớt lo.
''Vương phi, Trần ma ma lại đến gây sự sao?''
''Tiện nô đó đã bị ta đánh một tát. Bây giờ nghĩ lại tay vẫn còn đau.''
Mặc Như hời hợt phun ra câu này, Viên Hân có chút sợ hãi. Nàng ta không lo sợ cho Mặc Như cũng chẳng lo cho Diệp Thanh An mà lo cho bản thân. Không những thế trong lòng tràn đầy oán phẫn.
Từ sau khi nàng gả tới Nhiếp Chính vương phủ, Viên Hân gần không có một ngày nào yên ổn, toàn bộ nơi này đều bị Diệp Thanh An làm cho huyên náo chướng khí mù mịt.
Nên không cần nói là người của người khác thì cũng hiểu sao nàng ta thấy không vừa mắt Diệp Thanh An.
Thấy vậy nàng ta tốt bụng nói với nàng: ''Vương phi, bà ta chính là người của Trắc phi, nếu trở về cáo trạng với Trắc phi, rồi truyền đến tai vương gia, sợ rằng thời gian tới đây của Vương phi sẽ bất an.''
Nét mặt nàng vừa hờ hững vừa ngạo nghễ: ''Cáo trạng? Ồ, thứ ti tiện mạo phạm chủ tử, ta thân là Vương phi mà không thể đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-nhan-vuong-phi-la-nu-ba-vuong/2628389/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.