Đột nhiên có người tốt với mình thế này, bản năng cảnh giác là chuyện thường tình.
Đoạn kí ức khi nãy tuy ngắn ngủi nhưng cũng đủ ám ảnh cả một đời.
Dù hai người trước mặt thật lòng quan tâm tới nàng ta thì sao? Nàng, là Diệp Thanh An, không phải nguyên chủ. Nàng ấy cùng nàng là hai người hoàn toàn đối lập nhau, đặc biệt là tính cách và sức khỏe. Điểm chung duy nhất của hai người chính là đều tên Diệp Thanh An.
Nàng đã chiếm thân xác của người ta rồi, nếu lấy luôn cả gia đình nàng ấy thì há chẳng phải quá tham lam? Nhỡ đâu một ngày nào đó Diệp Thanh An thật sự mở lòng với họ mà họ lại biết, con gái mình đã chết rồi một linh hồn xa lạ chiếm lấy cơ thể ấy họ sẽ nghĩ sao? Họ sẽ làm gì?
Coi nàng là một con quỷ rồi bẩm báo với hoàng thượng thiêu sống nàng hay diễu hành trên đường lớn của kinh thành để người đời phỉ báng nàng, ép nàng thừa sống thiếu chết.
Nhưng, điều đó cũng không đủ khiến Diệp Thanh An để tâm. Đối với kẻ đã từng chết một lần như nàng, chết thêm lần nữa cũng đâu có gì khác nhau. Vậy sao nàng không tiếp nhận họ, đồng ý với gia đình mới của mình?
Diệp Thanh An là sợ ngày đó thật sự đến. Rồi họ sẽ bỏ rơi nàng, sẽ quay lưng với nàng, sẽ mặc kệ nàng. Đời này của Diệp Thanh An sợ nhất chính là những người mình tin tưởng lần lượt rời bỏ nàng, phản bội nàng.
Tách! Tách!
Nàng khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-nhan-vuong-phi-la-nu-ba-vuong/2628362/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.