''An An, con sống tốt chứ?''
''Con...''
Diệp Thanh An đưa tay về phía bà ấy nhưng không biết từ đâu một trận gió lớn kéo theo hàng ngàn cánh hoa đào che mất tầm nhìn của nàng.
Khi nó vừa kết thúc thì người đứng trước mắt nàng không còn là mẹ mình nữa mà là ông nội.
''An An, ta mong con có thể sống hạnh phúc.''
Ông ấy mỉm cười nhìn về phía nàng. Rồi sau đó cả hai người cùng xuất hiện trước mắt nàng.
''Con vốn không hạnh phúc trong thế giới đó được, một nơi ngoại trừ máu với tâm cơ ra thì không có gì. Lòng người hiểm ác, ngươi nghĩ con hạnh phúc được sao!''
Diệp Thanh An hét lớn về phía họ, giọt nước mắt không kìm được mà rơi xuống.
''Không, không phải nơi đó mà là thế giới mới của con.''
''Thế giới mới?''
Sau đó trước mắt nàng hiện ra những thứ như mảnh gương. Phải nói là vô cùng nhiều nào là người trong Vương phủ, Diệp Hạo Phong, Diệp Hạo Nhiên, Diệp Minh và nhị nương Lạc Hy.
''Hãy đón nhận họ và sống hạnh phúc nhé An An.''
''Họ đều là người tốt, An An.''
''Đây là thứ vốn thuộc về con.''
''An An, bọn ta yêu con.''
Hai người họ đồng thanh nói sau đó đẩy nàng về hướng có ánh sáng. Nàng quay lại nhìn thì thấy hình ảnh của họ dần nhạt đi, nàng đưa tay ra, cố gắng muốn bắt được hai người họ, rốt cuộc cũng không bắt được.
Diệp Thanh An bỗng nhiên tỉnh dậy, nàng đưa tay lên mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-nhan-vuong-phi-la-nu-ba-vuong/2628350/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.