Trước câu hỏi đó của Mặc Như nàng cũng không biểu lộ quá nhiều cảm xúc, miệng nhếch lên một đường hoàn mĩ đầy tà mị, mà không, chính xác là quỷ dị.
Diệp Thanh An mặt đối mặt, mắt đối mắt với Mặc Như, ý cười chầm chậm: ''Nhà còn ít thuốc xổ, tiện tay cho vào.''
Tiện tay? Mặc Như khóe miệng giật giật, tiện tay cái gì? Cố ý, hai chứ cố ý dán trên mặt kia kìa!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ai bảo Mộ Dung Trì Yến đột nhiên tới đây 'ăn trực' làm gì, đồ ăn chủ nhân đích thân làm cũng chỉ có vài người có thể nếm thử thôi.
Tin tức hắn 'ngủ' trong nhà xí cũng ít ai biết được. Có thể là ngoài Mặc Như chỉ có Vĩnh Bân và người hạ thuốc là nàng đây thì chắc chẳng có người thứ năm biết.
Mặc Như đột nhiên nhớ ra điều gì đó liền ''A'' lên một tiếng.
Ra là thế, tối hôm qua nàng ấy thấy chủ nhân của mình sau khi gắp một miếng thức ăn thì lại không ăn nữa.
Nhìn qua còn nghĩ là Diệp Thanh An không tự nhiên khi ngồi cùng Mộ Dung Trì Yến nên mới không động đũa. Nhưng hóa ra không phải, chính xác là vì trong thức ăn đó Diệp Thanh An đã bỏ... thuốc xổ.
Thật ra thủ pháp cũng khá đơn giản. Nàng lợi dụng tay áo dài cùng với cách ra tay nhanh gọn rồi thừa lúc hắn cho thức ăn vào miệng mà bỏ thuốc.
Chỉ cần nhanh tay một chút có lẽ không ai phát hiện ra. Và tất nhiên không biết hắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-nhan-vuong-phi-la-nu-ba-vuong/2628078/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.