Minh Sung nghi nghe vậy thì kinh ngạc hít vào một hơi, khoé miệng khẽ cười liếc về phía Trinh Quý cơ: “Không ngờ còn có chuyện như vậy, bổn cung đúng là được mở rộng tầm mắt rồi!”
Cảm xúc hưng phấn ngập tràn trong huyết quản còn chưa được bùng phát thì đã bị Linh Sung viện lạnh lùng dập tắt: “Nguyệt nương, tốt nhất muội vẫn nên nghe Ngọc Liễu nói hết đã.”
Minh Sung nghi vừa thấy sắc mặt của Linh Sung viện liền biết tỷ muội tốt không hài lòng khi mình lên tiếng lúc này, nghĩ tới điều mình vừa hứa hẹn với Kính nương thì cũng có chút chột dạ.
Ngượng ngùng nhấp ngụm trà, Minh Sung nghi không nói tiếp.
Không bị Minh Sung nghi ngắt lời, Ngọc Liễu run rẩy nói tiếp: “Trinh Quý cơ vốn tưởng rằng bệ hạ sẽ điều tra tiếp, đến lúc đó ngài ấy có thể tìm cách đẩy Bạc Bảo lâm ra thế mạng. Nào ngờ bệ hạ còn chưa tra ra được điểm đó thì chuyện khác đã bại lộ. A Mộc bên Mai Viên kia nhất thời chột dạ nên lén bám theo bệ hạ ở Mai Viên rình xem tình hình, không may lại bị bệ hạ phát hiện. Trong lúc bị hình phạt tra tấn, hắn mới khai ra Bạc Bảo lâm.”
“Nếu điều ngươi nói là sự thật thì vì sao tên A Mộc kia lại khai ra Bạc Bảo lâm mà không khai ra Trinh Quý cơ.” Dục Thục nghi hỏi.
“Bởi vì căn bản là hắn không hề biết Trinh Quý cơ là người đứng sau mọi chuyện. Người trực tiếp sai bảo hắn từ đầu tới cuối chỉ có người của Bạc Bảo lâm.” Ngọc Liễu nói: “Bạc Bảo lâm không đoán được A Mộc đột nhiên bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-xoay-nguoi-ky/466126/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.