“Nàng sinh cho trẫm một đứa con, cóđược không?”
Cố Vân Tiện không ngờ Cơ Tuân lại đột nhiên nói điều này, nàng sững người một lúc.
Bên tai lại vang vọng lời Thái y đã nói nhiều năm trước: “Thể chất nương nương hư hàn, chỉ sợ… khó có thể mang thai…”
Khi đó nàng từng vì một câu nói này mà bao lần lặng thầm rơi nước mắt.
Từ Đông cung chuyển tới Hoàng cung, thân phận của nàng càng thêm tôn quý nhưng khoảng cách giữa nàng và phu quân lại càng xa vời vợi. Không biết bao nhiêu đêm phòng không lẻ bóng, nàng cũng từng mơ ước nếu mình có thể có một đứa con, những tháng ngày trôi qua có phải cũng sẽ bớt cô đơn lạnh lẽo hay không?
Nhưng ước vọng này nảy mầm chưa được bao lâu thì đã bị hiện thực giẫm nát một cách vô tình.
Dục Thục nghi có một con gái, Trang Tiệp dư và Nhu Uyển nghi mỗi người đều sinh con trai, bây giờ ngay cả Minh Sung nghi cũng mang thai. Thời gian trôi đi, phi tần trong cung đều lần lượt có một đứa con cho riêng mình, từng người lần lượt được làm mẫu thân.
Cố Vân Tiện tất nhiên cũng rất ngưỡng mộ, nhưng trong lòng nàng lại biết rõ hơn ai hết, hạnh phúc đó sẽ không bao giờ thuộc về nàng.
Trước đây không có được phúc phận này, giờ thì ngay cả ước nguyện cũng không còn.
Một nữ nhân một khi đã có con thì đứa trẻ sẽ trở thành điểm yếu trí mạng, từ đó không còn có thể khống chế vận mệnh của chính mình trong tay. Đặc biệt là tại nơi hoàng cung đầy rẫy âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-xoay-nguoi-ky/466123/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.