“Nương nương… Nương nương có ý gì?” Định Mỹ nhân nở nụ cười gượng gạo, tỏ vẻ không hiểu.
“Bổn cung có ý gì, chẳng lẽ A Linh muội còn không biết?” Cố Vân Tiện lạnh nhạt nhìn nàng ta.
“Thần thiếp không biết.” Định Mỹ nhân nói.
Cố Vân Tiện nhìn nàng ta một lúc lâu rồi bật cười: “Nếu ngươi không biết, vậy thì xem ra đối với bổn cung ngươi cũng chẳng có mấy giá trị, căn bản là vô dụng. Uổng công bổn cung phí nhiều lời với ngươi như vậy.” Nàng lắc đầu rồi nói tiếp: “Thôi, Mỹ nhân trở về đi. Bổn cung còn có việc khác phải làm.”
Định Mỹ nhân tất nhiên không ngờ nàng lại dứt khoát đuổi khách như vậy. Quan trọng hơn là sau khi nói xong câu đó, Cố Vân Tiện liền đi thẳng về phía nội điện, có vẻ không định phí thêm thời gian cùng nàng ta.
Trong lòng hốt hoảng, giọng điệu của Định Mỹ nhân cũng trở nên gấp gáp: “Nương nương, thần thiếp…”
Cố Vân Tiện nghe tiếng gọi của nàng ta cũng không dừng bước, tiếp tục đi về trước.
Định Mỹ nhân quyết tâm, cắn răng nói: “Thần thiếp biết!”
Nghe được câu này, cuối cùng Cố Vân Tiện cũng đứng lại, một lúc sau mới chậm rãi quay đầu. Nhưng lần này vẻ mặt của nàng lại cực kỳ lạnh lùng, khi nhìn Định Mỹ nhân trong ánh mắt không có chút ý cười.
Đôi môi hé mở, nàng lạnh lùng nói: “Bổn cung luôn cảm thấy, nếu muốn trao đổi thì vẫn nên có chút thành ý. A Linh ngươi từ đầu tới cuối cứ né tránh như vậy thì thật không có thành ý. Trong chuyện này, bổn cung cảm thấy mình đã kiên nhẫn đủ rồi nhưng ngươi lại chẳng hề cảm kích. Nếu đã như vậy thì cũng không còn gì để nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-xoay-nguoi-ky/466121/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.