“Muội muội của Hoàng thượng tổng cộng cũng chỉ có mấy người, thần thiếp đều đã gặp qua họ, cũng không nghe nói có người nào đột nhiên xuất gia làm nữ quan, chỉ có Trưởng công chúa Lan Khê là thần thiếp vẫn chưa có duyên được nhìn thấy, cho nên mới có suy đoán như vậy.” Cố Vân Tiện nói.
Hoàng đế nghe vậy thì gật đầu một cái, ánh mắt hướng ra ngoài cửa sổ, “Thời điểm Lạc Vi vừa mới sinh ra đã bị bệnh nặng một trận, nên ốm đau rất nhiều năm. Sau khi khỏi bệnh, muội ấy một mực muốn xuất gia muội ấy nói muốn phụng dưỡng đạo quân suốt đời. Phụ hoàng thực lòng có chút không vui, nhưng ta lại hi vọng muội ấy có thể sống vui vẻ, cho nên ra mặt cầu xin phụ hoàng.”
“Tình cảm giữa bệ hạ và Trưởng công chúa tốt lắm sao?” Cố Vân Tiện hỏi.
Xuất phát từ nguyên nhân nào đó, nàng không muốn Cơ Tuân biết bản thân đã biết rõ về chuyện cũ giữa hắn và Tam công chúa, cho nên cố ý giả vờ tỏ ra hiếu kỳ.
“Đã từng rất tốt. Sau đó xảy ra một chuyện, Lạc Vi bị bệnh, chúng ta đã rất nhiều năm chưa từng nói chuyện với nhau. Nhưng trước khi Lạc Vi xuất gia, muội ấy đã đến gặp ta. Có một số việc nói ra rồi cũng tốt.” Hoàng đế khẽ mỉm cười. “Bây giờ, chúng ta rất tốt.”
Cố Vân Tiện gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Thật ra nàng diễn không được tốt, biểu cảm vẫn còn mất tự nhiên. Nhưng tâm tư của Hoàng đề lúc này đều đặt ở chỗ muội muội mà mình sắp được gặp nên không nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-xoay-nguoi-ky/466119/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.