Khăn chườm nóng được đưa đến tay Hoàng đế, hắn dừng ở chỗ xanh tím một lát rồi không hề khách khí lấy khăn xoa bóp chỗ xanh tím.
Cố Vân Tiện đau đến nỗi hít vào một hơi khí lạnh. Trời ạ, hắn xuống tay thật là tàn nhẫn!
“Chịu đựng.” Khoé mắt liếc về phía nàng, Hoàng đế chậm rãi nói, “Cố gắng chịu đựng, trẫm đã phân phó thái y không bỏ cam thảo vào trong thuốc.”
Lời hắn nói khiến cho thân thể nàng trở nên cứng ngắc.
Lúc còn là Hoàng hậu, nàng luôn luôn cố gắng giữ vững phong thái của một chủ mẫu. Nhưng chỉ khi uống thuốc thì mới xuất hiện tính trẻ con, mỗi lần uống xong đều ăn rất nhiều mứt hoa quả. Ngẫu nhiên bị hắn nhìn thấy, khiến hắn vô cùng kinh ngạc lại còn chê cười nàng vài ngày.
Hắn vẫn còn nhớ rõ việc này?
Nàng cảm giác tim mình đập rất nhanh, phải nhanh chóng quyết định, không thể kéo dài được nữa.
“Thật ra…” Nàng thấp giọng nói, “Đến tận hôm nay, nô tì đã không còn sợ khổ nữa rồi.”
Hoàng đế nghe vậy tay chợt ngừng lại, ánh mắt nhàn nhạt rơi trên mặt nàng: “Ừm?”
“Thời gian ở tại Tĩnh Sinh các, nô tì đã từng bị bệnh, hơn nửa tháng liền phải uống thuốc. Những chén thuốc này cũng không bỏ cam thảo hay mật ong vào, đắng đến mức đầu lưỡi tê liệt, tuy vậy nô tì cũng uống được.” Nàng cười cười, “Khi đó nô tì biết, hóa ra có một số việc chỉ cần trở thành thói quen thì không có gì là không thể.”
Hoàng đế trầm mặc trong chốc lát, trên môi lại lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-xoay-nguoi-ky/466049/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.