Mộ Dung Viêm đưa phi tần hậu cung đến ngự hoa viên ngắm sen.Lần đầu tiên, Tả Thương Lang cũng được gọi đi cùng. Nàng vẫn ngại phận công thầncủa mình, đi bên tay trái hắn. Khương Bích Lan tài hoa tuyệt vời, hậu cung lạicàng không thiếu giai nhân đa tài đa nghệ, Tả Thương Lang vô vị nghe họ ngắmsen ngâm thơ, đối đáp lời hay ý đẹp, cũng không hiểu tại sao Mộ Dung Viêm muốnđưa nàng theo. 
“Tả tướng quân dường như không thích ngâm thơ đối chữ nhỉ?”Khương Hoàng hậu mặc cung trang màu hồng nhạt, do đang dạo chơi, nên cũng khôngcài nữ trang rườm rà. Trước hồ đầy sen nở, nàng ta chỉ cần mỉm cười cũng đủ đểthu hút mọi ánh nhìn. 
Mộ Dung Viêm sủng ái ôm lấy nàng ta, giọng nói dịu dàng hiếmthấy: “A Tả cầm quân nhiều năm, những việc văn nhã thế này không phải sở trường.”Đôi mắt đẹp của Khương Bích Lan chợt lóe sáng, nàng ta chưa từng thấy Mộ DungViêm bảo vệ ai như vậy bao giờ, hắn sợ nàng khiến Tả Thương Lang xấu hổ sao? 
“Hoàng thượng, thần thiếp nào dám làm khó dễ Tả Tướng quân,chỉ sợ Tả Tướng quân cảm thấy vô vị thôi.” 
“Tạ ơn nương nương quan tâm, thần không sao.” Nàng không giỏitranh luận bao biện, chỉ có thể bày tỏ ý tứ của mình, mấy lời khôn khéo linh hoạtnàng không biết diễn đạt thế nào. 
Không thấy vô vị sao? Mộ Dung Viêm nhìn người bên cạnh, tacòn cảm thấy tẻ nhạt, thì nàng sao thích cho được. 
*** 
Buổi tối Tả Thương Lang đang ngủ, bên ngoài có người đập cửa,Vi Vi mở cửa chi thấy một chiếc đèn lồng, tên thị vệ dẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-tuong-quan/192532/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.