"Được, ta sẽ không hỏi, không hỏi." Tiêu Cửu Thành dịu dàng nói, nàng ôm Thiên Nhã, vỗ nhè nhẹ lưng an ủi Thiên Nhã.
"Con dẫn Thiên Nhã trở về trước đi." Độc Cô Tấn nói với Tiêu Cửu Thành.
Tiêu Cửu Thành hướng Độc Cô Tấn gật đầu, xong dẫn Thiên Nhã về hậu viện.
Thiên Nhã không nói gì, chỉ một mực ôm Tiêu Cửu Thành, tựa như sợ Tiêu Cửu Thành sẽ biến mất, cảm thụ được Tiêu Cửu Thành tồn tại, Thiên Nhã mới phát giác đây không phải một giấc mộng.
Qua hồi lâu, Thiên Nhã mới dần dần an tĩnh lại.
Cảm xúc Thiên Nhã ổn định trở lại, Tiêu Cửu Thành thở dài một hơi, nàng không biết vì sao Thiên Nhã sau khi gϊếŧ chết Lý Quân Hạo lại bị cảm xúc phản ứng lớn như thế, nhưng Thiên Nhã không muốn mình hỏi, Tiêu Cửu Thành cũng chỉ có thể đem tất cả nghi vấn dằn xuống đáy lòng.
"Cửu Thành." Rốt cục sau hồi lâu Thiên Nhã mở miệng nói chuyện.
"Ta đây." Tiêu Cửu Thành hồi đáp.
"Ngươi sẽ vẫn ở bên cạnh ta, đúng không?" Thiên Nhã có chút bất an hỏi.
"Đương nhiên, ta sẽ vẫn ở cạnh ngươi, nếu như ngươi có đuổi, ta cũng sẽ không đi." Tiêu Cửu Thành hồi đáp.
"Ngươi thật không muốn hỏi gì sao?" Thiên Nhã tiếp tục hỏi.
"Ngươi không muốn ta hỏi, ta sẽ không hỏi." Tiêu Cửu Thành mặc dù rất muốn biết, thắc mắc này chôn ở đáy lòng đã quá lâu, nhưng nàng cảm giác được Thiên Nhã không muốn nói.
"Chuyện gì ta cũng sẽ nói cho ngươi biết, duy chỉ có chuyện này, ta không biết phải làm sao nói với ngươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-thuong/527217/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.