Thân thể và tâm Thiên Nhã đều mềm nhũn, Tiêu Cửu Thành cảm giác được Thiên Nhã ngầm đồng ý, liền cúi đầu ngậm lấy nụ hoa trước ngực Thiên Nhã đã sớm bị tay Tiêu Cửu Thành xoa nắn đến sưng trướng lên.
"Ưm…" Thiên Nhã thấy Tiêu Cửu Thành ngậm lấy ngực mình, cảm giác tê dại dũng mãnh lao tới, cái này nói tới, thật sự quá mức kíƈɦ ŧɦíƈɦ, làm cho nàng nhịn không được kêu lên, nhưng là nữ tử thiên tính thẹn thùng nên nàng cực lực khắc chế những thanh âm xấu hổ kia. Nhất là trong bóng tối, nàng nhìn Tiêu Cửu Thành đang vùi đầu ở trước ngực mình, cảm giác xấu hổ để nàng nhịn không được muốn đưa tay muốn đẩy Tiêu Cửu Thành ra, thế nhưng lúc chạm tóc Tiêu Cửu Thành, lại không có một chút sức lực nào.
Tiêu Cửu Thành trong mộng đã vô số lần mơ tới cảnh tượng này, trong mộng cũng giống hiện tại xoa lấy nhũ hoa Thiên Nhã, cảm giác mềm mại trong lòng bàn tay, đã từng mơ tưởng ngậm lấy nụ hoa Thiên Nhã, hiện tại còn muốn hơn so với trong mộng. Tiêu Cửu Thành nghĩ, lần đầu tiên lúc mình thoa thuốc cho Thiên Nhã, liền đã sinh tâm tư như vậy, khi đó còn chưa phát giác được chân chính tà niệm của mình, nhưng lúc đó đã cảm giác rung động cùng kíƈɦ ŧɦíƈɦ làm Tiêu Cửu Thành đến nay vẫn còn nhớ. cảm giác lúc đó vĩnh viễn không thể cùng hiện tại so sánh, bởi vì giờ khắc này nàng mới chân chính chạm đến thân thể Thiên Nhã, da thịt tinh tế mềm mại, so chính mình tưởng tượng xúc cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-thuong/527144/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.