Thái độ Thiên Nhã thật đúng là khó chịu cực kỳ, nhưng Tiêu Cửu Thành không có chút nào ngoài ý muốn. Nếu Thiên Nhã không khó chịu thì đó không phải là Thiên Nhã nữa. Có điều nàng có thể cảm giác được thần sắc Thiên Nhã hòa hoãn hơn nhiều, hiển nhiên lời mình trấn an có hiệu quả.
"Cùng người khác thân cận không bằng thân cận với Thiên Nhã làm ta cảm thấy thư thái dễ chịu hơn nhiều. Ta thích nhất là thân cận với Thiên Nhã, so sánh người khác với Thiên Nhã, một phần vạn trọng yếu cũng không bằng." Tiêu Cửu Thành đối với Thiên Nhã mười phần chân thành nói, có thể nói dỗ ngon dỗ ngọt là thiên phú tự có của Tiêu Cửu Thành.
"Ngươi… Không biết xấu hổ!" Sắc mặt và ngữ khí Thiên Nhã mất tự nhiên nói. Nếu nhìn kỹ thì thấy mặt nàng có hơi ửng đỏ, ngữ khí cũng xấu hổ hơn bình thường. Cổ nhân bản chất vốn thận trọng, Lý Quân Hạo kiếp trước cũng không từng giống vậy, rõ ràng ngay chính diện lấy lòng nàng. Bây giờ bị Tiêu Cửu Thành cùng là thân nữ tử lại thẳng tuột trực tiếp lấy lòng như thế làm nàng hoàn toàn không biết phải làm sao. Đặc biệt là khi nàng vừa mới xác định được mình đối với Tiêu Cửu Thành cũng có tâm tư không giống với bình thường.
Rõ ràng câu nói này của Thiên Nhã đối với nữ tử mà nói là lên án rất nghiêm trọng, nhưng phối hợp với dáng vẻ e e ấp ấp của nàng, nhìn ngược lại giống như đang thẹn thùng không biết làm sao. Cho nên sau khi Tiêu Cửu Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-thuong/527127/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.