Tiêu Nghệ Tuyền cầm theo sấp lụa để may áo cưới đến viện của Tiêu Cửu Thành, loại lụa này cùng với loại Tiêu Cửu Thành đang sử dụng giống nhau như đúc.
"Cửu Thành, chúng ta cùng may áo cưới đi cho có bạn, làm một mình buồn lắm." Tiêu Nghệ Tuyền nói với Tiêu Cửu Thành.
"Được, thế thì còn gì bằng." Tiêu Cửu Thành vui vẻ đồng ý, may áo cưới đúng là rất buồn tẻ, nếu có người đến trò chuyện giải sầu cũng tốt.
"Cửu Thành, có thể cho ta mượn áo cưới của muội xem chút không?" Tiêu Nghệ Tuyền nhìn qua áo cưới của Tiêu Cửu Thành, mặc dù chỉ mới thêu mấy con chim nhưng đã tinh xảo mười phần. Tay nghề thêu thùa của muội muội quả thực vượt trội còn hơn đại tỷ.
"Ừm." Tiêu Cửu Thành đưa áo cưới mới hoàn thành một phần ba cho Tiêu Nghệ Tuyền.
Tiêu Nghệ Tuyền càng xem càng thích, đến nỗi không muốn buông tay.
"Ta còn đang buồn rầu không biết nên may áo cưới như thế nào, muội cũng biết tay nghề thêu thùa của ta không bằng muội rồi, tâm tư cũng chẳng bằng, chỉ có cắt may là tàm tạm thôi. Áo cưới muội muội may đẹp như vậy, chắc chắn đến ngày đón dâu nhị tỷ sẽ thua kém muội nhiều…" Tiêu Nghệ Tuyền vừa nói vừa lộ ra ra vẻ mặt buồn rầu.
"Hay là thế này đi, dù gì ta cũng làm xong lâu rồi, bây giờ ta sẽ may cùng tỷ, nhị tỷ thích kiểu dáng gì ta sẽ suy nghĩ thay tỷ cho." Tiêu Cửu Thành biết nữ tử nào cũng rất quan trọng ngày xuất giá, đương nhiên càng không muốn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-thuong/527075/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.