"Cũng được, cứ chờ phụ thân của ta trở về sẽ đến quý phủ cầu thân." Độc Cô Thiên Nhã gật gật đầu. Nếu Tiêu Cửu Thành có thể tùy tiện cho một đáp án mới là không hợp tình hợp lý, nàng ta đúng là một nữ tử rất có chừng mực.
Tiêu Cửu Thành nguyên tưởng rằng Thiên Nhã chỉ thuận miệng nói, có đâu ngờ dáng vẻ khi hỏi vô cùng chăm chú làm cho lòng nàng ngạc nhiên vô cùng. Độc Cô gia muốn cầu thân vì sao một chút dấu hiệu cũng không có. Đương nhiên nàng có biết qua Độc Cô Thành, tuy rằng hai bên cùng tuổi nhưng chung quy nữ tử vẫn trưởng thành sớm hơn so với nam tử một chút nên Độc Cô Thành vẫn còn tâm tính thiếu niên, chưa hiểu được thế nào là tình ái. Còn về Độc Cô Tấn thì tuy số lần nàng từng tiếp xúc vô cùng ít ỏi, nhưng người này trong mắt ngoại trừ con gái bảo bối thì nào còn thấy nữ tử con nhà người ta. Nghĩ đến đây thì vô cùng tò mò nhìn Độc Cô Thiên Nhã.
"Đây là ý của Độc Cô tướng quân và Độc Cô công tử sao? Hay là ý của Thiên Nhã?" Tiêu Cửu Thành hỏi.
"Có gì khác sao?" Độc Cô Thiên Nhã nhíu mày hỏi ngược lại.
"Nếu là ý của tướng quân đồng thời là trưởng bối trong nhà, nhất định là vừa ý nhân phẩm và gia thế của Cửu Thành. Nếu là ý của công tử, tất nhiên là vì ưa thích Cửu Thành. Nhưng nếu là ý của Thiên Nhã, Cửu Thành không nghĩ ra nguyên nhân." Tiêu Cửu Thành nói ra nghi ngờ trong lòng nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-thuong/527052/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.