"Cực hảo." Giờ phút này Thiên Nhã nơi nào có tâm tư nhìn cái gì tự, cũng chỉ có thể cưỡng chế tâm tư đang loạn thành một đoàn của mình, xem tự mà Tiêu Cửu Thành viết đến, tự là hảo tự, đẹp giống như người, Tiêu Cửu Thành thật đúng là cái gì cũng tốt. Thiên Nhã lập tức phát hiện mình lại không khắc chế được mà chuyển tới Tiêu Cửu Thành, trong lòng tựa hồ đều bị Tiêu Cửu Thành chiếm lấy, cái cảm giác không khống chế được bản thân làm Thiên Nhã hoảng loạn đến cực điểm.
"Thiên Nhã tựa hồ có chút thất thần, chẳng lẽ là nơi nào không thoải mái?" Tiêu Cửu Thành vừa nói vừa đưa tay dán lên trán Thiên Nhã, hành động kia vốn dĩ thân mật, nàng bước tới gần thì hương thêm trên người nàng càng thêm rõ ràng.
Thiên Nhã bị hành động đột ngột của Tiêu Cửu Thành làm kinh ngạc một phen, bàn tay lành lạnh dán lên vầng trán ấm áp của nàng, lại làm mặt nàng nóng đỏ cả lên, còn có thanh hương dễ ngửi trên người Tiêu Cửu Thành càng thêm vài phần nồng đậm, làm nàng vốn dĩ không bình tĩnh càng thêm tâm viên ý mã, có hút hoảng loạn nhẹ nhàng đẩy tay Tiêu Cửu Thành ra.
"Ta không có việc gì, có lẽ là mệt mỏi." Thiên Nhã phủ nhận chính mình thất thường.
"Bây giờ đã không còn sớm, nếu Thiên Nhã mệt mỏi, chúng ta cùng đi ngủ đi." Tiêu Cửu Thành đối với phản ứng khẩn trương cùng đỏ mặt của Thiên Nhã thì trong lòng mừng thầm không thôi, Thiên Nhã thẹn thùng như vậy khiến Tiêu Cửu Thành yêu thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-ha/527001/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.