"Đã hơn bốn tháng không thấy, Thiên Nhã có từng nhớ ta không?" Sau khi những người khác đều đi xuống, Tiêu Cửu Thành đột nhiên hỏi.
"Ta nhớ ngươi làm gì?" Thiên Nhã hỏi ngược lại, kỳ thật nàng nhớ tới Tiêu Cửu Thành số lần không tính là ít, nhưng nàng sẽ không hướng Tiêu Cửu Thành thừa nhận chính mình nghĩ tới nàng ấy.
"Ngươi mất trí nhớ sau khi tỉnh lại, ta là người ngươi nhận thức đầu tiên, ta cho rằng, ta đối với ngươi ít nhiều có chút đặc biệt." Tiêu Cửu Thành ngữ khí mềm nhẹ nói.
"Là đặc biệt, ngươi chính là cừu nhân thê tử." Thiên Nhã trong lòng không phủ nhận Tiêu Cửu Thành đối với chính mình hiện tại mà nói, cùng người khác có chút không giống nhau, nhưng nàng cảm thấy là do thân phận đặc thù của Tiêu Cửu Thành mà thôi.
"Nhưng ta không phải kẻ thù của ngươi. Ngươi chưa từng nhớ ta, ta lại rất nhớ ngươi." Tiêu Cửu Thành muốn nói cho Thiên Nhã, chính mình bởi vì nàng mới gả cho Lý Quân Hạo, chỉ là hiện tại chưa phải là thời điểm thích hợp.
"Vậy ngươi nhớ ta làm gì?" Thiên Nhã nghe Tiêu Cửu Thành nói nhớ mình, trong lòng nàng là cao hứng nhưng lại cảm thấy khó hiểu, nàng cảm thấy lấy thân phận của Tiêu Cửu Thành thì không có lý do gì để nhớ mong mình, trừ phi...
"Ta cũng không biết vì sao luôn nghĩ đến ngươi, có lẽ là ở trong cung có chút tịch mịch đi." Tiêu Cửu Thành làm bộ chính mình cũng không biết nguyên nhân nói.
Nói đến tịch mịch, Thiên Nhã nhưng thật ra có chút đồng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-ha/526998/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.