Tiêu Cửu Thành thường dậy rất sớm, mà hôm nay so với bình thường còn sớm hơn một chút, việc đầu tiên tỉnh lại là – thẳng đến hậu điện, nhìn xem Thiên Nhã còn ở đấy hay không. Chỉ đến khi thấy Thiên Nhã vẫn còn nằm trên giường mình, Tiêu Cửu Thành mới an lòng hết thảy không phải chỉ là giấc mộng, Tiêu Cửu Thành còn không nhịn được nhéo vào chân mình một cái, cảm giác đau đớn truyền đến khiến nàng mừng rỡ không thôi, sau đó chậm rãi đi hướng về Thiên Nhã.
Đi đến sàng tháp bên cạnh, Tiêu Cửu Thành quỳ ngồi bên trên tấm chăn lông tuyết trắng, đưa tay vuốt ve gương mặt của Thiên Nhã, cảm nhận được độ ấm trên cơ thể nàng khiến Tiêu Cửu Thành thật mừng rỡ. Nàng tranh thủ thời gian rút tay mình về, sợ đánh thức phải Thiên Nhã. Thiên Nhã thật hồi sinh, tất cả đều là thật, hay có lẽ chỉ là một giấc mơ dài rất dài, nếu là mơ, Tiêu Cửu Thành hi vọng mãi mãi không cần tỉnh lại.
Tiêu Cửu Thành tham lam nhìn ngắm Thiên Nhã vẫn đang ngủ say, chỉ có khi Thiên Nhã như vậy nàng mới không cần kiêng kị mà thỏa thích ngắm nhìn. Mặc dù đêm qua nàng đã đem bí mật nơi đáy lòng thổ lộ với Thiên Nhã, nhưng từ phản ứng của người kia, nàng ẩn ẩn nhớ lại khi mình còn bé, nghĩ muốn chủ động đến gần Thiên Nhã, lại bị nàng hung hăng đẩy ra. Tiêu Cửu Thành cố gắng nói với bản thân, chỉ cần để nàng ấy biết lòng mình, không cầu kết quả xa vời, dù sao không có quá nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-ha/526971/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.