Bùi Ngọc Sơ vẫn giữ thần sắc tự nhiên giúp Tần Kiểu xem bài.
“Không phải đâu ạ. Em thậm chí còn không biết người đó đang ở đâu, chuyện qua lâu lắm rồi, có khi người ta quên sạch em rồi cũng nên. Chỉ có thể coi là một đoạn ký ức thôi!” Tần Kiểu thản nhiên nói.
Thứ cô theo đuổi chỉ là sự ấm áp như than sưởi trong ngày tuyết rơi năm ấy, thực ra cũng chưa từng nghĩ nhất định phải ở bên Bùi Ngọc Sơ.
Bùi Ngọc Sơ cầm lấy quân bài Tần Kiểu vừa bốc, trong lòng hơi chua xót: “Em không cần hạ thấp mình như vậy, cứ tự tin lên. Nếu là một đoạn ký ức tốt đẹp, tôi tin đối phương nhất định cũng nhớ em.”
“Thật vậy sao?”
“Đương nhiên, bạn nhỏ Kiểu Kiểu của chúng ta đáng yêu thế này, người đó chắc chắn không quên đâu.” Bùi Ngọc Sơ khẳng định chắc nịch.
Ngực Tiêu Trạch bỗng nhói lên như bị kim châm.
Tần Kiểu nói sợi dây chuyền đó là do người nàng thích tặng —— đúng là tín vật định tình hắn tặng nàng.
Nàng nói không biết người tặng dây chuyền có quên nàng hay chưa…
Cho nên, nàng vẫn còn thích hắn, vẫn không thể quên được hắn.
Cũng phải, hắn là người nàng dây dưa cả đời. Nàng kiêu ngạo, tự phụ, bướng bỉnh như vậy, ngã gục dưới tay hắn chắc chắn không cam lòng, sao có thể nói quên là quên, nói không yêu là không yêu? Vậy nên nàng chọn một kẻ thế thân giống hắn, chẳng phải là để bù đắp những tiếc nuối ái tình không trọn vẹn với hắn sao?
Tiêu Trạch đột nhiên cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-livestream-hang-ngay/4860469/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.