“Cô gái nhỏ, cô thật là người đẹp nết cũng đẹp, cảm ơn cô!”
“Không có chi.”
“Cô tên gì? Làm ở đơn vị nào? Hôm nào tôi nhất định gửi cờ thưởng.”
Tần Kiểu lắc đầu cười khẽ: “Không cần đâu, tôi chỉ là dân thất nghiệp đi ngang qua đây thôi, bà cứ gọi tôi là Kiểu Kiểu.”
“Kiểu Kiểu tiểu mỹ nữ, cô tốt quá, sau này nhất định sẽ được báo đáp.”
Tần Kiểu được khen vẫn giữ vẻ bình tĩnh không màng danh lợi: “Cảm ơn, gió hơi to, mọi người bám chắc nhé.”
Tần Kiểu mặc áo mưa và áo phao, vốn định đi phim trường đón Bùi Ngọc Sơ, kết quả dọc đường gặp toàn người kêu cứu. Tuy lính cứu hỏa và chính phủ đang tích cực cứu hộ, nhưng trận mưa này quá lớn, vài tiếng đồng hồ trút xuống lượng mưa của cả năm, người cần cứu quá nhiều, cảnh sát không lo xuể.
Đặc biệt là ở thị trấn nhỏ, không nhiều nhân lực như thành phố, người già yếu không thể tự cứu chỉ còn biết chờ người khác.
Tần Kiểu chèo đến mỏi nhừ tay, nhưng không dám lơi lỏng, nhanh chóng đưa người đến nơi an toàn.
Tiêu Trạch nhìn cảnh này, trong lòng dâng lên cảm xúc phức tạp khó tả.
Tần Kiểu cho hắn xem cảnh này là ý gì? Hy vọng hắn có cái nhìn khác về nàng sao? Nàng vẫn luôn tự cho là đúng như vậy, trước kia thế, bây giờ vẫn thế, luôn muốn làm chút gì đó để được hắn tán thành, có được trái tim hắn.
Buồn cười!
Lòe thiên hạ!
Sau khi di dời người xong, Tần Kiểu nghe trạm cứu hộ báo phía trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-livestream-hang-ngay/4860435/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.