Cứ thế Nhất Dạ dần dần chìm xuống dưới lòng nước, trong thâm tâm không ngừng chấp niệm: "Chẳng lẽ cuộc đời của Sở Nhất Dạ nguyên chủ vẫn không thoát khỏi kết cục này! Mọi thứ mà lục vĩ hồ ta làm trước giờ đều là vô nghĩa hết sao? Ta không cam tâm, ta thật sự không cam tâm! Con của ta vẫn còn chưa được sinh ra đời mà, đứa trẻ đáng thương tội nghiệp của chúng ta! Diệp Lãnh, ta thật sự không muốn kết thúc như thế này!!! Diệp Lãnh... Con của chúng ta..."
Khoảnh khắc Nhất Dạ đang dần chìm sâu dưới đáy hồ, còn chút ý thức cuối cùng nàng vẫn không ngừng gọi tên Diệp Lãnh cứu lấy đứa con trong bụng mình.
Một vòng nước màu xanh ngọc bích xoáy nhẹ từ trên mặt nước di chuyển qua lại rồi lập tức xuyên nhanh xuống phía dưới, ngay tắp lự đã quay quanh ôm trọn cơ thể đang lơ lửng dưới đáy hồ kia.
Là một luồn khí màu đỏ không ngừng di chuyển và phát sáng xung quanh cơ thể nàng. "Là huyết khí! Không lẽ là..."
Nhất Dạ có chút mơ hồ nhận ra nguồn huyết khí ấy đã bảo vệ nàng và cứu lấy hai trái tim đang dần chết ngạt. Đây chính là của xà yêu Liễu Tuyết Kì, cô ấy đã rất khó khăn để cứu một người phàm mắt thịt và sau đó vận hết nội lực của mình để đẩy cơ thể nàng lên đến mặt hồ, chờ người đến cứu giá.
Một lát sau, Lệ Quân rất nhanh đã cùng hoàng thượng và Tử Yên đến gần bờ hồ, đi theo sau đoàn tì nữ thái giám.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-ho-ly-nhat-da-yeu/3420574/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.