Tại Sở Tiêu cung lúc này.
"Hoàng thượng, người lại đến nữa à?"
Thấy hắn đến nàng vừa bất ngờ, vừa thầm vui mừng nhưng vẫn cố nén lại.
"Sao...ta lại không được đến đây sao?"
"Thần thiếp không có ý đó. Mời hoàng thượng vào dùng trà." - Nhất Dạ chỉ tay mời ngồi.
"Dù sao ở chỗ nàng cũng có ngự thiện phòng riêng, nghe nói bọn họ nấu ăn cũng ngon... Dạo gần đây vị giác của ta không được tốt cho lắm, ta đến đây để xem có cải thiện đươc không." Hắn khoan thai nói.
"Tạ ơn hoàng thượng đã khen, để thần thiếp đi dặn dò nhà bếp chọn các món ngon nhất ở đây cho người dùng thử." - Nhất Dạ háo hức.
Một lát sau một bàn ăn thịnh sọan đã bày ra trước mắt. Nhất Dạ vui vẻ gắp hết món này đến món kia, Diệp Lãnh thì trầm ngâm không nói lời nào cứ ngồi ăn trong vô thức "Thật không hiểu mình đang làm gì ở đây thế này!"
Cứ thế mà Diệp Lãnh dùng lí do này mỗi ngày hắn lại đến Sở Tiêu cung dùng thiện và dần trở thành thói quen từ khi nào không hay.
...
Vào một đêm đầu tháng tiết trời âm u mây đen kéo đến, từng hạt mưa nặng trĩu bắt đầu rơi xuống, sấm sét đùng đoàng. Sở Nhất Dạ đã đến thời khắc hóa nguyên thần hồ ly, nàng sợ bị phát hiện nên lẻn trốn ra ngoài cung vô tình chạy đến tẩm điện của Diệp Lãnh.
Diệp Lãnh khi này vừa chuẩn bị chìm vào giấc ngủ chợt nghe thấy tiếng động từ bên ngoài, nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-ho-ly-nhat-da-yeu/3420565/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.