Tiêu Cửu Thành nhìn Thiên Nhã, rõ ràng đã ở bên nhau hai năm, nhưng mỗi khi cô nhìn Thiên Nhã lại luôn giống như lần đầu gặp gỡ, tim sẽ thường xuyên có cảm giác đập thình thịch, giống như giờ phút này cô cũng có cảm giác ấy.
Trong lúc Thiên Nhã biểu diễn cũng thường nhìn về phía Tiêu Cửu Thành, thoáng đối diện với ánh mắt của Tiêu Cửu Thành, lộ ra nụ cười nhàn nhạt, tình yêu làm cho một người trở nên dịu dàng, Thiên Nhã tự nhận mình là một người cứng nhắc, cũng cảm thấy cách mình đối xử với Tiêu Cửu Thành đã dần trở nên mềm dịu hơn.
Lúc Tiêu Cửu Thành rung động liền không kiềm chế nổi du͙ƈ vọиɠ muốn được gần gũi với Thiên Nhã, cô tới gần Thiên Nhã, đồng thời ôm lấy Thiên Nhã từ phía sau.
Trong một thoáng Tiêu Cửu Thành ôm lấy nàng, thân thể Thiên Nhã liền rất tự nhiên dựa vào Tiêu Cửu Thành.
"Thiên Nhã, sao em lại yêu chị đến vậy chứ, em cứ cảm giác mình đã yêu chị từ rất lâu rồi, giống như đã trải qua cả mấy kiếp người vậy." Tiêu Cửu Thành ở phía sau Thiên Nhã, nhẹ nhàng nỉ non nói.
"Nói linh tinh." Thiên Nhã nhẹ nhàng dừng động tác ngón tay, tiếng nhạc ngừng lại, nhẹ giọng nói, Tiêu Cửu Thành lúc nào cũng nói lời ngon tiếng ngọt. Thiên Nhã không thể không thừa nhận, lời đường mật của Tiêu Cửu Thành luôn có thể dỗ dành làm nàng vui vẻ, đương nhiên Tiêu Cửu Thành không đơn thuần chỉ biết nói lời ngon tiếng ngọt, hành động của cô cũng luôn có thể chạm được đến trái tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-hien-dai-thien/533441/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.