Chương trước
Chương sau
Chuyện này đối với Thiên Nhã mà nói là một thứ cảm giác hoàn toàn xa lạ, thấy Tiêu Cửu Thành chôn ở giữa hai chân mình, Thiên Nhã thấy vô cùng xấu hổ, thậm chí nàng không dám nhìn Tiêu Cửu Thành, nhưng lại không nhịn được nhìn xuống Tiêu Cửu Thành. Chưa từng có ai đối đãi thân mật như vậy với mình, cũng chưa từng có ai hèn mọn lấy lòng mình như thế, thứ kɦoáı ƈảʍ khó có thể miêu tả được ấy nở rộ giữa hai chân nàng. Nàng có thể cảm nhận được đầu lưỡi ướt nóng của Tiêu Cửu Thành vô cùng linh hoạt, chậm rãi liếm lấy nơi nhạy cảm nhất của nàng, tựa như một một người thợ săn cực kì nhẫn nại. Nàng có thể cảm nhận được nơi mà Tiêu Cửu Thành liếm đến trở nên nhạy cảm hơn, kɦoáı ƈảʍ cũng ngày càng mãnh liệt, tựa như dòng nước rót vào trong bình chứa, kɦoáı ƈảʍ giống mực nước, chậm rãi dâng lên cho đến khi tràn ra, kɦoáı ƈảʍ mãnh liệt ập đến như nước chảy, làm Thiên Nhã không thể kiềm chế tiếng thở gấp, thậm chí không chịu nổi nắm chặt ga trải giường.
Từ phản ứng của Thiên Nhã, Tiêu Cửu Thành biết thân thể Thiên Nhã rất nhạy cảm, chỉ là Thiên Nhã ngây thơ cứ luôn kiềm chế. Tuy rằng Thiên Nhã đã tới rồi, nhưng Tiêu Cửu Thành biết thân thể Thiên Nhã vẫn chưa hoàn toàn thả lỏng. Nhưng Tiêu Cửu Thành cũng không vội vã muốn khai phá thân thể Thiên Nhã ngay, sau này cô còn nhiều thời gian để chậm rãi thăm dò thân thể Thiên Nhã. Lúc này sau khi Thiên Nhã tới rồi, cô mới bò lên từ giữa hai chân Thiên Nhã, trực tiếp hôn lên môi Thiên Nhã.
Thiên Nhã cảm nhận được Tiêu Cửu Thành dùng đầu lưỡi đẩy vào trong miệng mình chất lỏng trơn ướt gì đó, Thiên Nhã lập tức nhận ra đó là chất lỏng mình chảy ra.
"Em là đồ biếи ŧɦái." Thiên Nhã xấu hổ mắng, nàng từ chối nếm mùi vị của chính mình.
"Chẳng lẽ Thiên Nhã ghét hương vị của chính mình sao?" Tiêu Cửu Thành cười hỏi, Thiên Nhã ướt thật đó, vừa rồi mình cũng nuốt vào tận mấy ngụm đây! Đây cũng chỉ tính là bữa sáng khai vị, Tiêu Cửu Thành quyết định món ngon nhất trong bữa ăn chính phải để dành đến lúc thể lực của cô tốt nhất. Cô không muốn trong lúc thể lực không tốt, qua loa bắt đầu và kết thúc, cô muốn mang đến cho Thiên Nhã một lần đầu tiên chân chính, một lần đầu tiên tuyệt với nhất.
"Em nghĩ ai cũng biếи ŧɦái như em sao!" Dù sao Thiên Nhã vẫn không tiếp thu nổi.
"Em cũng chỉ biếи ŧɦái với một mình chị, Thiên Nhã không thích em làm vậy với chị ạ?" Tiêu Cửu Thành hỏi.
Không thể phủ nhận, Thiên Nhã thích cảm giác khẩu giao vừa rồi, nhưng bảo nàng thừa nhận mình thích thì quá xấu hổ.
"Chị mệt rồi, muốn ngủ." Thiên Nhã trốn tránh câu hỏi của Tiêu Cửu Thành, nghiêng người đi đưa lưng về phía Tiêu Cửu Thành.
Đương nhiên Tiêu Cửu Thành không tin chuyện Thiên Nhã mệt, cô còn chưa tiến vào, với thể lực của Thiên Nhã sao có thể mệt được! Tiêu Cửu Thành cảm thấy dựa vào thể lực của Thiên Nhã, làm công là cường công, làm thụ là cường thụ, ở trên giường không phải người bình thường có thể khống chế được. Nhưng Tiêu Cửu Thành cũng không dám tiếp tục đùa giỡn Thiên Nhã nữa, sợ Thiên Nhã không lọt tai lại đè mình ra, mình thật sự đã được cho ăn no rồi, không còn sức thêm lần nữa.
"Vâng ạ, chúng ta cùng ngủ đi." Tiêu Cửu Thành rất biết điều nói, cô thật sự không thích Thiên Nhã đưa lưng về phía mình, nhưng có thể từ phía sau ôm lấy Thiên Nhã làm Tiêu Cửu Thành cảm thấy khá hơn một chút.
Thiên Nhã cảm giác bị Tiêu Cửu Thành ôm có chút không quen, nàng rất tự nhiên quay người lại, trở tay liền ôm Tiêu Cửu Thành vào trong ngực. Lúc ôm lấy Tiêu Cửu Thành, Thiên Nhã ngửi được mùi thơm trên tóc Tiêu Cửu Thành, Thiên Nhã cảm thấy thế này mới đúng chứ, Tiêu Cửu Thành mỏng manh như vậy, nên được người ta ôm vào trong lòng. Thậm chí giờ phút này nàng còn cảm thấy mình bắt đầu thích thân thể của phụ nữ, thơm tho mềm mại, vừa thơm vừa mềm, ôm rất thích, giống như cái gối ôm vậy.
Từ người ôm chuyển thành người được ôm làm Tiêu Cửu Thành thấy ngọt ngào như được ăn mật. Nếu bỏ chuyện ham muốn thể xác sang một bên mà nói, Tiêu Cửu Thành cảm thấy làʍ ŧìиɦ thật sự có thể thu hẹp lại khoảng cách đang tồn tại giữa hai người, khiến cho đôi tình nhân trở nên thân mật hơn. Thân và tâm vẫn luôn có quan hệ hỗ trợ lẫn nhau, ít nhất cô cảm nhận được dường như Thiên Nhã đã bắt đầu biết chiều chuộng mình, đối tốt với mình.
Được Thiên Nhã ôm lấy, Tiêu Cửu Thành hài lòng ngủ thϊếp đi trong lồng ngực Thiên Nhã.
Thiên Nhã vẫn có chút không ngủ được, nàng là kiểu người một khi đã bắt đầu thích ai sẽ càng ngày càng thích, dốc lòng yêu, yêu đến cuồng nhiệt. Giờ phút này khi nàng ôm Tiêu Cửu Thành, nàng có thể cảm giác được dường như mình còn thích Tiêu Cửu Thành hơn so với trước đây. Thiên Nhã sợ vì tính cách của mình như vậy nên sẽ cho đi càng ngày càng nhiều tình cảm, mong muốn chiếm hữu cũng sẽ càng ngày càng mãnh liệt, sẽ dễ dàng bị đối phương ảnh hưởng, cảm giác không thể làm chủ được bản thân như vậy có đôi khi sẽ làm cho Thiên Nhã rất bất an. Nhưng tính cách trời sinh đã vậy, không thể nào thay đổi được, dù bất an thì cũng chẳng làm được gì. Thiên Nhã nhẹ nhàng hôn một cái lên hõm vai Tiêu Cửu Thành, ôm lấy Tiêu Cửu Thành chặt hơn một chút, tựa như chỉ làm vậy mới có thể khẳng định, Tiêu Cửu Thành thật sự thuộc về mình.
---
Vậy là xong chuỗi gần chục chương H. Từ ngày Tấn Giang thắt chặt luật, lâu lắm rồi mình mới đọc được một cảnh H vừa dài mà vừa full HD không che đến vậy, cũng hơi toát mồ hôi chút =))
Vậy là truyện cũng sắp đi đến hồi kết rồi, giờ rảnh rang nên mình sẽ ra chương nhanh hơn cho đến hết và lấp hố mới cho mọi người nhe.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.