Mặc dù những gì Tiêu Cửu Thành nói, đều không sai, nhưng từ miệng Tiêu Cửu Thành nói ra, đều giống như đâm thêm một nhát khiến Thiên Nhã lập tức cảm thấy bị tổn thương.
Thiên Nhã rất phẫn nộ, nàng trừng mắt giận dữ nhìn Tiêu Cửu Thành một cái, xoay người rời đi, không hề phản ứng Tiêu Cửu Thành, nàng sợ mình nhịn không được động thủ với Tiêu Cửu Thành, nàng cũng không muốn tiếp tục nghe thêm một câu khuyên bảo nào của Tiêu Cửu Thành nữa.
Tiêu Cửu Thành nhìn Thiên Nhã một lời không hợp liền không để ý tới mình nữa, nghĩ thầm nếu giữa hai người không tồn tại Lý Quân Hạo, vậy con đường theo đuổi Thiên Nhã của mình có thuận lợi hơn một chút không, nghĩ đến việc Thiên Nhã bài xích mình, Tiêu Cửu Thành vẫn nhịn không được thở dài một hơi.
Thiên Nhã trở lại phòng liều mạng đánh trút giận lên gối của mình, đối với Lý Quân Hạo, Tiêu Cửu Thành, thậm chí chính mình, đều có sự phẫn nộ và bất mãn mãnh liệt, còn có cả cảm giác bối rối vô cùng. Từ khi đi khắp nơi cầu xin mọi người vi Tập đoàn Thái Cực, nhận hết oan ức chế nhạo, ở một khắc này đều bộc phát ra toàn bộ, khiến Thiên Nhã lại lần nữa nhịn không được bật khóc.
Khóc một hồi lâu, cảm xúc của Thiên Nhã cũng dần dần bình ổn lại, nàng nghĩ về lời nói của Tiêu Cửu Thành, thật ra khi bình tĩnh lại nàng biết những gì Tiêu Cửu Thành nói đều đúng. Thiên Nhã biết mặc dù mình có chán ghét Tiêu Cửu Thành đến đâu, cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-hien-dai-thien/533392/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.