🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chị Lưu dắt bò đi về, mới hối hận không nên ngồi chơi ở đó quá lâu như thế, lại còn ăn cơm của người ta. Một là bò sữa chưa được ăn, hai là đứa con nhỏ đẻ thêm ở nhà, tuy có bà trông coi, nhưng vú chị tức sữa khó chịu quá. Áo ở trước ngực đã ướt sũng một mảng, mà chung quanh đây không có chỗ nào kín đáo, chị liền đi vào nhà xí công cộng vắt bớt sữa ra. Con bò đủng đỉnh bước theo chủ, lúc đầu nó còn lắc đầu vẫy đuôi sau đó cứ cắm cổ lùi lũi đi, trong đầu suy nghĩ vẩn vơ nhiều chuyện. Vừa rồi chủ nhân chơi bài ăn cơm ở trong nhà ấy, còn nó cứ nằm trơ một mình dưới bóng cây ngoài cổng. Người xem nhạc trống đã ra về từ chỗ lầu chuông, dòng người và xe cộ đi qua, nhìn rõ từng đôi giày các cỡ các kiểu trên chân họ, nhưng nó không hiểu, đôi chân để người ta đi lại, song tại sao cứ đóng những đôi giày cao gót và mũi ngoé để làm gì? Cao gót và mũi ngoé đẹp ở chỗ nào không biết? Chân của loài bò mới đẹp, chân của họ gấu mới đẹp, chân của giống hạc mới đẹp. Con người thường hâm mộ và ca tụng vẻ đẹp hùng tráng của chân gấu và vẻ đẹp khỏe khoắn của chân hạc, nhưng con người đâu có biết những vẻ đẹp đó đâu phải chỉ đẹp để mà đẹp, mà là do nhu cầu để sinh tồn! Nó nghĩ như vậy, liền tỏ ra buồn thương bởi tiêu chuẩn vẻ đẹp của con người thực tế là dẫn đến một sự thoái

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-do/1823644/chuong-41.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phế Đô
Chương 41
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.