Ông già lại lấy ra một hộp nhỏ bằng gỗ bồ kết, mở hộp lấy ra một quyển sổ chép tay chỉ có bốn tờ, rồi ghé sát vào tai Mạnh Vân Phòng thì thầm. Mạnh Vân Phòng nói:
- Không sao, tôi còn phải ngồi xe máy của chú em đi về. Khi nào có tiến triển tôi sẽ đến ngay.
Ông già bảo:
- Anh không phải đến, chiều mai có lẽ tôi sẽ sang bên anh.
Hia người chia tay ra khỏi thôn. Mạnh Vân Phòng nói:
- Chi Điệp ơi, anh cảm thấy ông già như thế nào?
Trang Chi Điệp đáp:
- Tôi không thích hạng người này, quỷ quyệt lắm!
Mạnh Vân Phòng nói:
- Ông ấy đề phòng anh đấy, tôi không nói tên anh ra. Ông ấy đã lạnh nhạt với anh.
Trang Chi Điệp nói:
- Lần này thì anh mù cả hai mắt.
Mạnh Vân Phòng đáp:
- Cũng chẳng biết vè này thật hay giả, mình có chuyển hoá được lời vè hay không? Nếu cả hai mắt mù tịt, có lẽ Hạ Tiệp sẽ bỏ mình mà đi.
Trang Chi Điệp nói:
- Chẳng phải anh đã tra cho chị ấy rồi. Chị ấy chỉ tái giá có một lần phải không nào?
Mạnh Vân Phòng đáp:
- Cho dù không bỏ đi, thì cũng đối xử với mình chẳng ra sao. Lúc đó anh luôn đến thăm mình nhé?
Trang Chi Điệp đáp:
- Không sao, nếu chị ấy như thế thật, thì tôi đưa anh đến am ni cô, Tuệ Minh đối với anh chẳng tốt đấy sao?
Mạnh Vân Phòng nói:
- Chị ấy lên chức giám viện thì khác trước rồi. Để có khoản tiền trích cho am, mình đã giới thiệu chị ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-do/1823634/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.