Edit: Chary
______________________
Sau ngày hôm đó, Mộc Tử Khâm trở về liền chấn chỉnh cung kỉ, hạ lệnh phạt nặng nhóm cung nhân ăn nói tầm phào kia, người trong cung chớ dám tùy tiện nghị luận về Tiêu Chấn Diệp nữa.
La Chính biết chuyện thì giận dữ gạt đổ đồ vật trên bàn, con ngươi bị sự cay nghiệt che lấp trở nên ngập tràn oán đố, đoạn gã tức tốc đi tìm Tiêu Chấn Diệp.
"Ngươi cho rằng Mộc Tử Khâm thật lòng che chở ngươi? Đừng nằm mơ nữa! Với y ngươi chẳng là gì cả, ngươi biết ngày đó y nói với ta thế nào sao? Y nói ngươi là con chó y nuôi, ha ha ha ha...."
La Chính cười ầm lên với vẻ khoái chí vặn vẹo: "Y bảo ngươi là con chó, kêu người làm cái gì ngươi liền làm cái đó, ngoan ngoãn một cách hạ tiện, ha ha ha...."
Gã cười đến nỗi ngũ quan biến dạng nhưng Tiêu Chấn Diệp chẳng biểu hiện gì, hắn chuyên chú chuẩn bị điểm tâm cho Mộc Tử Khâm, phảng phất lời La Chính như gió thoảng qua tai.
La Chính không thấy được phản ứng mình mong muốn trên người Tiêu Chấn Diệp nên vẻ mặt càng thêm dữ tợn: "Chẳng qua là đồ điếm thích ra vẻ thanh cao, cũng chỉ loại ngu xuẩn mất tiết tháo như ngươi mới tìm mọi cách lấy lòng. Một ngày nào đó ta sẽ đích thân xé nát bộ mặt thanh cao của y, khiến y dưới thân ta khóc lóc van......"
Những lời còn lại chẳng kịp nói ra, bởi vì giây tiếp theo Tiêu Chấn Diệp đã bóp chặt cổ gã, nhấc bổng cả người gã lên.
"Ngươi thử lập lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-de-vi-phi/660106/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.