Edit: Chary
_________________________
Thi thể Mộc Tử Khâm sau cùng vẫn lưu tại Mộc Quốc.
Cựu thần và bách tính Mộc Quốc lấy Mộc Thanh Hồng dẫn đầu tựa như phát điên, không thiết sống giành lấy thi thể Mộc Tử Khâm. Vô luận quan binh Tiêu Quốc dùng cách nào cưỡng bức dụ dỗ cũng sống chết không để Tiêu Chấn Diệp mang Mộc Tử Khâm rời khỏi.
Rốt cuộc Mộc Thanh Hồng nói một câu 'Nếu ngươi thật lòng yêu chủ thượng, hãy thành toàn cho chủ thượng hồn quy cố hương, yên giấc tại Mộc Quốc đi thôi' khiến Tiêu Chấn Diệp hoàn toàn thỏa hiệp.
Tiêu Chấn Diệp sai người phóng thích Phù Nhã và Doãn Sướng. Doãn Sướng hộ tống thi thể Hạ Vân Dương về Vân Nhai các, còn Phù Nhã thì hồi Mộc Quốc giúp Mộc Thanh Hồng sắp xếp tang lễ cho Mộc Tử Khâm.
Mộc Tử Khâm được an táng tại hoàng lăng Mộc Quốc.
Lấy quy cách tối cao, đãi ngộ tôn quý nhất của Mộc Quốc, phong quang chôn cất y tại cố hương mà y yêu tha thiết.
Hợp táng cùng y là một bầu nhiệt huyết và ngạo cốt không sờn.
Ngày hạ táng, đội ngũ kéo dài mười dặm, nơi nơi đều có bách tính Mộc Quốc đến tiễn đưa.
Nỗi bi ai bủa vây tâm khảm mỗi ngươi, họ vì vị đế vương trẻ tuổi họ tôn kính nhất mà hộ tống chặng đường cuối cùng.
Tiêu Chấn Diệp nấp ở góc tối quan sát cả quá trình, yên lặng chăm chú nhìn người kia.
Hắn không dám, không xứng càng chẳng có lập trường gì để xuất hiện trước mặt y.
Hắn là vết nhơ giữa cuộc đời rực rỡ của y.
Y hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-de-vi-phi/660090/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.