"Hoàng tẩu...."
"Hoàng tẩu tỉnh tỉnh......"
Giữa cơn mê man, Mộc Tử Khâm cảm giác ai đó liên tục gọi y, chỉ là y chẳng thể tỉnh lại.
Y quá mệt mỏi, thật sự quá mệt mỏi, y muốn cứ ngủ như vậy, vĩnh viễn cũng đừng tỉnh dậy......
Cố tình người nọ vẫn mãi ghé bên tai y luyên thuyên không ngớt.
"Hoàng tẩu, Tử Trạc sắp không xong rồi.... cậu ấy muốn gặp ngươi.... ngươi mau tỉnh lại.... mau tỉnh lại đi...." Giọng nói mang theo nức nở nghẹn ngào.
Mộc Tử Khâm một mực ngủ say, chẳng mảy may phản ứng.
Âm thanh kia khi thì rõ ràng gần sát bên tai, khi thì phảng phất vọng về tự chân trời xa xăm, vô phương nghe rõ người nọ gì.
"Tử Trạc khó kiên trì nổi nữa.... cậu ấy sắp chết rồi.... Hoàng tẩu... mau tỉnh.... cầu ngươi..... tỉnh....."
Âm thanh rốt cuộc đứt quãng truyền vào tai Mộc Tử Khâm.
Tử...... Trạc......
Tử......
Hắn.... đang nói gì vậy......
Tử Trạc!
Hắn nói đến Tử Trạc!
Hắn bảo Tử Trạc sắp phải chết?!
Làm sao thế này? Đã xảy ra chuyện gì?
Mộc Tử Khâm gấp gáp muốn tỉnh lại, thế nhưng thân thể ngủ mê quá lâu vô pháp làm ra phản ứng, ngay cả cử động ngón tay cũng khó.
"Tử Trạc không chịu uống thuốc.... thái y nói nếu không uống thì chẳng thể sống nổi.... chỉ mình ngươi có khả năng giúp cậu ấy sóng sót...... Hoàng tẩu..... van cầu ngươi.... cứu lấy cậu ấy...."
"Mau chóng tỉnh lại đi.... Hoàng tẩu....."
"Cứu cậu ấy...."
"Van cầu ngươi..... cứu lấy cậu ấy...."
Tiêu Ưng Trì đã sắp sụp đổ.
"Mau tỉnh lại...."
Chẳng rõ qua bao lâu, Mộc Tử Khâm đột nhiên mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-de-vi-phi/660075/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.