07/02/2022
Edit: Chary
_____________________________________
Hừng đông, Tiêu Ưng Trì rốt cục thần thanh khí sảng rời khỏi người Mộc Tử Trạc. Khắp gian phòng đều ngập tràn mùi vị hoan ái.
Toàn thân Mộc Tử Trạc rải rác dấu vết lưu lại sau tìиɦ ɖu͙ƈ, trông có chút rợn người. Cậu đã mệt đến chẳng có sức nhấc ngón tay, như bùn loãng co quắp trên giường yếu ớt thở hổn hển.
Tiêu Ưng Trì cho Mộc Tử Trạc cái liếc mắt, sau đó nhặt lên y phục rơi dưới đất mặc vào người, đồng thời mở miệng uy hiếp:
"Thực không muốn buông tha ngươi đơn giản như vậy, bất quá chuyện hôm nay nếu để hoàng huynh biết thì không hay, ngươi mà dám đem chuyện bản vương tới đây truyền ra, hậu quả tự ngươi lãnh lấy."
"Nghe rõ chưa?" Mộc Tử Trạc nữa ngày không hồi đáp, Tiêu Chấn Diệp bất mãn vặn cằm cậu.
"Nghe rõ......" Mộc Tử Trạc bị Tiêu Ưng Trì nắm cằm thật sự khó chịu, chẳng tình nguyện mà trả lời.
Lúc này Tiêu Ưng Trì mới hài lòng buông cậu ra.
"Ban ngày ngươi tranh thủ hồi phục thể lực, buổi tối bản vương sẽ trở lại."
Nói xong, Tiêu Ưng Trì liền xoay người rời đi.
Trong phòng chỉ còn Mộc Tử Trạc xụi lơ nằm thở dốc.
Qua hồi lâu, thể lực khôi phục được vài phần, cậu chậm rãi chống cơ thể mệt mỏi ngồi dậy.
Y sam của cậu đã bị Tiêu Ưng Trì xé nát, đành phải tới ngăn tủ tìm bộ mới để thay.
Lại đợi thêm một lát cho hương vị trong phòng hoàn toàn tiêu tán, nhiều lần xác nhận bản thân sẽ không bị người khác phát hiện điểm khác thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-de-lam-phi/503183/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.