Mạc Tùng Bách, Lâm Bình Chi và ba người Giang Nam tứ hữu (trừ Hắc BạchTử) đã sớm ngồi đợi từ lâu, vừa thấy bọn họ thì đứng lên ôm quyền chào.
Đông Phương Bất Bại kéo Tả An Chi ngồi xuống, chờ tôi tớ dâng trà xong, liền nghe Mạc Tùng Bách nói: “Tả sư muội, muội đã gặp được Đông Phương giáo chủ, ta bây giờ ở lại cũng không có ý nghĩa, vì vậy hôm nay muốn xincáo từ.”
Hắn mặc dù không còn định kiến chính tà nữa, nhưng dùsao bản thân Mạc Tùng Bách là chưởng môn Hành Sơn, ở lâu với đám ngườitrong Ma giáo quả thực không tốt cho danh tiếng. Tả An Chi hiểu được ýtứ của hắn, thở dài nói: “Mạc sư huynh…”
Đông Phương Bất Bại vỗ nhẹ cánh tay nàng, mỉm cười nói: “Mạc huynh…”
Đông Phương Bất Bại kêu Mạc huynh, cũng là nể mặt Tả An Chi. Mạc Tùng Báchtuy là bị thâm tình của hắn với Tả An Chi làm cho cảm động, nhưng khúcmắc lúc trước không sao quên được, vì vậy cười khổ một tiếng mà đáp:“Không dám nhận.”
Đông Phương Bất Bại cũng không thèm để ý, cười nói: “Mạc huynh, huynh cứu An An, còn hộ tống nàng an toàn đến Maitrang, ta quả thực vô cùng cảm kích. Như vậy đi, huynh cùng chúng ta đến Lạc Dương hẵng tách ra, những di vật Đằng La còn để lại ta cũng sẽ tặng cho huynh, coi như để biểu lộ lòng biết ơn. Còn có, chỉ cần Đông Phương Bất Bại ta vẫn là giáo chủ của Nhật Nguyệt Thần giáo, chỉ cần Hành Sơnkhông ra tay trước, người trong Thần giáo quyết không dám xâm chiếm địabàn phái Hành Sơn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-y/1614411/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.