Trong cuộc sống có rất nhiều thứ không như ý, nếu không thể khóc, nhưvậy hãy cười mà đối mặt đi. Chỉ cần còn cố gắng, như vậy sẽ còn hy vọng.
Lắc đầu, giống như muốn xua đi phiền muộn hậm hực lúc trước, Tả An Chi từtrên xe lấy một dải lụa trắng bịt mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt tinhnghịch, nói với Lâm Bình Chi: “Vừa rồi đi ngang qua một tiệm may, chúngta vào xem đi.”
Lâm Bình Chi có chút ngạc nhiên. Hắn nhớ rõ lúcnàng gặp Vạn Lý Độc Hành Điền Bá Quang, vẫn không chút hoang mang màđánh cho hắn chạy trối chết, điều mà ngay cả Nhạc Bất Quần cũng khôngchắc có thể thắng nhàn nhã như vậy. Vậy mà lần này chỉ đi vào một tiệmmay cũng phải che mặt, chẳng lẽ trong tiệm kia có một nhân vật lợi hạinào đó chăng?
“Đi thôi.” Trong khi hắn đang ngẩn người, Tả An Chi đã đi được vài bước rồi.
Lâm Bình Chi vội vàng chạy theo, cùng nàng đi vào tiệm may “Đường làm quan rộng mở”.
Vừa vào cửa, bà chủ đã cười khanh khách bước ra chào: “Công tử và cô nương là muốn may quần áo?”
Lâm Bình Chi thấy nàng kia tuy lời nói cử chỉ khôn khéo, nhưng bước chânrất nặng, không có vẻ gì là người tập võ. Trong lòng hắn còn đang nghihoặc, đã thấy Tả An Chi nhẹ giọng nói: “Cô tên Lộ Nhân Tỉ, là bà chủ của tiệm may này…”
Bà chủ kia ngẩn ra, nói: “Cô nương trước đây từng may quần áo ở nhà chúng ta?”
Tả An Chi đau khổ cười, nói: “Đúng vậy, ta còn biết cô có một muội muội gọi là Lộ Dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-y/1614401/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.