Tiểu đạo sĩ hô to một tiếng, sau đó vội chạy xuống bếp tìm nước. Mọingười trong quán cũng không ngăn hẳn, lẳng lặng đứng một bên nhìn hắnxắn tay áo, cầm theo xô nước đi dập lửa. Chính là cả bể dầu kia, làm sao dễ dập như vậy. Đợi cho đến khi lửa tắt, thì đã qua nửa canh giờ, cảngười lão đạo sĩ đã cháy rụi, không còn một chút hơi thở nào.
“Ngươi là ai? Vì sao phải hại sư phụ của ta?” Tiểu đạo sĩ thấy sư phụ đã chết, vừa vội vừa tức xoay người lại, run rẩy hỏi Tả An Chi.
Kháchtrong quán từ lúc lửa cháy đã bỏ chạy hơn một nửa, những người muốn ởlại xem náo nhiệt cũng bị tiểu nhị trong quán đuổi đi. Tả An Chi đi rađằng sau, gọi người mang một chậu nước đến cho nàng rửa mặt, thay đổiquần áo mới rồi đi ra. Tên đạo sĩ cười thấy nàng mỉm cười, mắt ngọc màyngài, da thịt trơn bóng trắng như tuyết, liền đánh mất luôn bộ dạng hùng hổ vừa rồi.
Nàng còn đang định mở miệng nói chuyện, đã nghe thấy một tiếng kêu kinh ngạc: “Tả sư muội, là muội.”
Mọi người trong quán đều nhìn về phía âm thanh kia. Tả An Chi thở dài, cốnặn ra một nụ cười, xoay người lại chào: “Mạc sư huynh.”
Thanhniên đang há hốc miệng đứng ngoài cửa kia, không phải ai xa lạ mà chínhlà Mạc Tùng Bách. Hắn vội vàng bước tới gần nàng, lại nhìn đám ngườiđang vây quanh tiểu đạo sĩ kia, nghi hoặc nói: “Đây không phải là ThiênMôn sư đệ phái Thái Sơn sao? Ngũ Nhạc chúng ta đồng khí liên chi, Tả sưmuội vì sao lại sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-y/1614385/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.