Tên sai vặt dẫn đường đưa bọn họ tới dưới bậc thang liền dừng lại, sau đó giơ tay ý bảo bọn họ đi vào.
Xuyên qua một dãy hành lang, còn chưa vào đến điện, Tả An Chi đã nghe thấymột tiếng cười to, sau đó là một giọng nam sang sảng nói: “Hướng huynhđệ, ngươi nói thật ư?”
Lại có một người đáp: “Tất nhiên là thật. Khúc Dương cùng Lưu Chính Phong kết bạn bởi cùng mê nhạc, cầm tiêu cùng xướng, vui đến quên cả trời đất. Đó là lí do vì sao lần này về giáo lại mất hồn mất vía như vậy, hẳn là đang chờ tụ hội kết thúc, sẽ lập tứcrời đi.”
Tả An Chi nghe được bên trong nói chuyện, liền dừngbước trước cửa điện, chỉ sợ bản thân nghe được chuyện không nên nghe. Ai ngờ, trong điện người kia lại kêu lên: “Là Đông Phương huynh đệ và Phạm cô nương sao? Mau vào đi.”
Bọn họ rõ ràng cách nhau khá xa,người nọ nói cũng không lớn, nhưng Tả An Chi lại cảm thấy dường như hắnđứng ngay bên cạnh nàng mà nói, âm thanh nghe rất rõ ràng.
Nàngliền theo Đông Phương Bất Bại đi vào trong điện, ôm quyền hành lễ, sauđó ngẩng đầu nhìn người đang ngồi trên cao, Nhậm Ngã Hành. Nhưng sau khi nhìn, nàng không khỏi lắp bắp kinh hãi. Người nọ mặt mày thanh tú, mộtchút cũng không oai phong dũng mãnh như trong tưởng tượng. Lại thấy hắncười ha ha, tự mình đi xuống đón: “Đông Phương huynh đệ tuổi trẻ tàicao, bắt được đệ tử phái Hoa Sơn, lại giết sạch kẻ không tuân thủ giáoquy muốn giết hại huynh đệ. Quả thực đã lập công lớn.” Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-y/1614381/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.