Editor: Gấu Gầy
Cuối cùng thì Phàn Tiêu cũng xuất hiện, đến để thay mặt Thi Lực Hoa xin lỗi.
Hắn mặc áo khoác bông màu đen, quần jeans cơ bản cùng màu, khăn quàng màu xám đậm quấn hai vòng quanh cổ, chạm vào cằm. Do góc độ, đường nét hàm dưới và yết hầu nổi bật, sắc sảo nhưng cũng đầy cuốn hút.
Hắn ngồi trên xe máy, một chân chống xuống đất, toàn thân toát ra vẻ phong trần, đôi mắt sâu thẳm bức người, thỉnh thoảng nhìn về phía đám đông qua lại, vẻ mệt mỏi kết hợp với khuôn mặt của hắn, khiến người ta không khỏi xao xuyến.
Hút một điếu thuốc, Du Thư Lãng mới đi vòng qua góc phố, tiến đến trước mặt Phàn Tiêu.
"Đã lâu không gặp."
Trái tim Phàn Tiêu đột nhiên lỡ một nhịp, tay nắm chặt tay lái, sau một lúc mới dám đặt ánh mắt lên khuôn mặt Du Thư Lãng.
Hắn cười đáp lại: "Lâu không gặp, Thư Lãng."
Dù cho ngày xưa tình cảm mãnh liệt như lửa, bây giờ cũng chỉ còn lại một câu "Đã lâu không gặp".
Quả nhiên, lời này nhẹ nhàng không trọng lượng, gió lạnh thổi qua, liền tan biến.
Ánh mắt Du Thư Lãng nhẹ nhàng quét qua khuôn mặt Phàn Tiêu, dừng lại một lát ở vết thương bên tai, rồi nhìn vào mắt hắn: "Cậu tìm tôi có chuyện gì?"
"Tôi đến thay mặt Thi Lực Hoa xin lỗi anh, những gì cậu ấy nói ngày hôm qua đều là nói bậy."
"Biết rồi, tôi sẽ không tin đâu."
Thời gian trống trải ba giây, Phàn Tiêu mới tiếp tục: "Dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-tu-dien/3374896/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.