Editor: Gấu Gầy
Phàn Tiêu thực sự đã giữ lời hứa.
Hứa không làm phiền cuộc sống của Du Thư Lãng, từ mùa xuân đến mùa hè không hề xuất hiện một lần.
Đôi khi, Du Thư Lãng sẽ mơ hồ nghĩ rằng những tơ liễu sáng sớm kia như chưa từng bay qua, Phàn Tiêu cũng chưa từng từ vai mình hái xuống một đoá tơ trắng, nắn nót ở đầu ngón tay.
Nhưng sự mơ hồ này thường xuyên bị phá vỡ, giống như sáng nay, khi Du Thư Lãng nhìn thấy con đường gạch đỏ.
Khu dân cư nơi Du Thư Lãng thuê nhà có địa hình thấp, mỗi khi trời mưa, nước mưa sẽ tích tụ rất nhiều, cộng thêm đường trong khu dân cư đã xuống cấp từ lâu, nước bùn đục ngầu, rất khó đi.
Mùa hè này mưa nhiều, tối qua lại có mưa lớn nửa đêm. Sáng sớm ra ngoài, Du Thư Lãng ôm Thiêm Thiêm, phải xắn cao ống quần.
Anh ở tầng hai, không có thang máy, đi xuống cầu thang, chào hỏi hàng xóm đi mua đồ ăn sáng, nghe anh ta nói vài câu không rõ về "Lôi Phong", Du Thư Lãng mỉm cười đáp lại, cũng không để ý.
Đẩy cửa ra, liền thấy trời xanh mây trắng, thời tiết vô cùng tốt.
"Ồ?" Thiêm Thiêm nhẹ nhàng thắc mắc bên tai Du Thư Lãng, ngón tay nhỏ ngắn chỉ xuống.
Du Thư Lãng nhìn theo, mới phát hiện ra trước cửa có một con đường gạch đỏ hẹp, uốn lượn, dẫn thẳng đến cổng chung cư.
Nơi nước cạn chỉ lát một lớp, chỗ sâu thì nâng cao thêm hai ba lớp, đi theo con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-tu-dien/3374161/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.