Editor: Gấu Gầy
Du Thư Lãng đã chuyển đến ở trong phòng khách của căn hộ Phàn Tiêu.
Họ vẫn quan hệ, nhưng không ôm nhau cùng ngủ.
Ban đầu Phàn Tiêu cũng phản đối kịch liệt, sau đó ôm chặt Du Thư Lãng không cho anh rời đi, hoặc là lẻn vào phòng khách không chịu đi.
Nhưng Du Thư Lãng không phải đợi đến khi Phàn Tiêu chịu không nổi ngủ thiếp đi rồi rời đi, thì cũng bước ra khỏi phòng khách, ngồi khô trên ghế sofa cả đêm.
Sau vài lần như vậy, Phàn Tiêu cuối cùng cũng nhượng bộ. Mỗi lần làm tình xong, hắn chỉ nằm gục trên cổ Du Thư Lãng một hồi, sau đó chủ động thả người, còn hắn một mình mất ngủ.
Chiếc giường lớn trống trãi lạnh lẽo là nhà tù của Du Thư Lãng, cũng là nhà tù của Phàn Tiêu.
Đôi khi vào rạng sáng, Phàn Tiêu sẽ thấy Du Thư Lãng đứng trên ban công hút thuốc. Góc đó như trở thành tận cùng của thế giới, Du Thư Lãng đứng đó, như thể bị đẩy đến bên lề cô đơn, bóng lưng cuộn trong làn khói thuốc nhẹ nhàng, mơ hồ như muốn lìa xa thế giới.
Phàn Tiêu không bao giờ làm phiền anh, Du Thư Lãng ở trên ban công, còn hắn ở trong phòng khách. Như có một bức tường vô hình chia cắt họ, không ai có thể bước vào thế giới của người kia.
Có lẽ Du Thư Lãng chưa chắc không biết hắn ở phía sau, chỉ là anh chưa bao giờ quay đầu lại. Người từng biết hắn sợ lạnh, không nỡ để hắn chịu chút gió lạnh nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-tu-dien/3373173/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.