Editor: Gấu Gầy
"Có nhảy hay không? Quyết định nhanh đi, Trương Thần, mọi người mệt mỏi lắm rồi."
Đám đông chia cắt sân thượng trên cùng. Bên cạnh Phàn Tiêu, lúc này Trương Thần cũng đang thực sự run rẩy, chân lơ lửng như chìm xuống nghìn cân, giống như có một đôi tay vô hình không ngừng kéo hắn xuống.
Hắn cố chấp nắm lấy lan can, hai chân kẹp chặt vào tường, không thể tin được mà gào thét: "Du Thư Lãng, anh nói cái gì vậy?! Tôi chết có lợi ích gì cho anh? Mẹ tôi thật sự đã nuôi nhầm một con sói mắt trắng, mùa đông năm đó nên để anh chết lạnh ở trong đống rác!"
Hắn như quỷ dữ từ lửa ngục bò ra, cần cổ gân guốc phồng lên: "Một thằng gay chết tiệt như anh, có cái gì quý giá chứ? Lấy cái gì mà kiêu ngạo? Chẳng phải chỉ là ngủ với đàn ông mấy giấc thôi sao? Anh còn kén cá chọn canh? Có người sẵn sàng ngủ với anh, bằng lòng làm những chuyện ghê tởm đó với anh, anh nên biết ơn mới phải!!"
Người đàn ông trong góc đột nhiên ánh mắt như dao, hung hăng đáng sợ. Nắm đấm siết chặt, các đốt ngón tay lồi lên, gân trán nhảy lên vài cái, bước nhanh qua đám đông.
Thi Lực Hoa giật mình, nhanh chóng kéo lấy cánh tay của Phàn Tiêu.
"Anh đến đó bây giờ, mọi chuyện sẽ càng tệ hơn! Điều này chẳng phải rõ ràng thừa nhận Trương Thần nhảy lầu là do anh sai khiến sao!"
Phàn Tiêu ánh mắt lạnh lùng, do dự dừng bước. Vẻ mặt từ giận chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-tu-dien/3371113/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.