Editor: Gấu Gầy
Diễn đàn lại mở thêm hai ngày nữa, cuối cùng dưới gốc cây hoa giấy rực rỡ, mọi người từ khắp mọi miền đất nước chụp ảnh tập thể, chào tạm biệt nhau, khép lại một sự kiện ngành nghề lớn.
"Du Thư Lãng." Phàn Tiêu gọi.
Người đàn ông cao ráo, thẳng tắp quay lại, đứng trước chùm hoa đỏ rực nhìn về phía hắn.
Không biết là ai đã lấy màu sắc của ai, ráng chiều và chùm hoa đều rực rỡ đến chói mắt, làm cho tiếng "Ừ?" nhẹ nhàng của Du Thư Lãng cũng mang theo sắc màu thơm ngát.
Đèn flash loé lên, bóng dáng của anh được ghi lại trong điện thoại của Phàn Tiêu.
Đẹp lắm. Phàn Tiêu không biết là mình muốn nhìn người trong điện thoại hay là người đã đến trước mặt.
"Đang làm cái quỷ gì vậy?" Du Thư Lãng hỏi.
Phàn Tiêu phủi cánh hoa rơi trên vai Du Thư Lãng, bỏ qua sự cứng ngắc tức thì của cơ thể anh: "Tham gia diễn đàn dù sao cũng phải chụp ảnh, trở về cũng dễ báo cáo kết quả công tác."
Kéo Du Thư Lãng quẹo qua góc tường, cách biệt tiếng ồn ào của đám đông, trước những bụi hoa giấy đỏ rực, Phàn Tiêu giơ điện thoại lên.
"Anh Trương với anh Lưu đâu? Rủ bọn họ cùng chụp một tấm."
"Tôi đã cho hai người đó về nghỉ trước rồi, ngày mai bọn họ sẽ được nghỉ ngơi một ngày để thoải mái tham quan thành phố S, ngày mốt chúng ta trở về."
Máy ảnh đóng khung lại hai người, Du Thư Lãng hơi nghiêng mặt: "Tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-tu-dien/3362677/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.