Editor: Gấu Gầy
Khi tỉnh dậy lần nữa, trước mắt đã là ánh sáng ban mai mờ nhạt, mặc dù ánh sáng yếu ớt nhưng cũng làm đau mắt Du Thư Lãng. Khi đồng tử dần dần giãn ra, anh cảm thấy hơi thở nặng nề.
– Cái gì đè lên ngực? Làm mình không thở nổi?
Anh vô thức đưa tay sờ sờ, mơ mơ màng màng phát hiện đó là một cánh tay.
Đôi mắt mờ mịt đột nhiên mở to, Du Thư Lãng nghiêng đầu nhìn thấy một khuôn mặt gần trong gang tấc.
– Phàn Tiêu!?
– Sao cậu ấy lại ngủ chung với mình!?
Cánh tay trần trụi mạnh mẽ đè lên lồng ngực Du Thư Lãng, làn da khỏe mạnh được ánh bình minh mạ lên một lớp phù hoa mỏng nhạt. Đầu óc chậm chạp của anh cuối cùng cũng nhận ra tình hình, Phàn Tiêu và mình lại đang trần truồng ngủ cùng với nhau!!!
Du Thư Lãng xoa xoa thái dương, đầu đau như kim chích.
Người bên cạnh hô hấp kéo dài, đang trong mộng đẹp. Du Thư Lãng rời mắt khỏi thân hình rắn rỏi của Phàn Tiêu, nhẹ nhàng vén một góc chăn lên.
May mắn thay, cả hai vẫn giữ được chút văn minh cuối cùng.
Hít một hơi sâu, Du Thư Lãng định đứng dậy tránh xa nơi hỗn loạn mập mờ này, nhưng lại bị cánh tay đang vắt ngang ngực làm khó.
Cơ bắp săn chắc, đường nét mượt mà, mạch máu rõ ràng chạy dọc từ cánh tay xuống mu bàn tay, những đường gân xanh hơi nhô chứa đầy sức sống mạnh mẽ.
Ánh mắt đổ dồn vào bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-tu-dien/3360456/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.